Hôm nay, mình nhận được chiếc máy vi tính sách tay mà mình đã đặt từ hãng Dell. Đây là chiếc máy sách tay đầu tiên mà mình có từ trước đến nay. Mình đã xin phép bề trên để mua với giá hơn 2000 đô-la Úc (khoảng 1.600 USD). Đây là một số tiền khá lớn mà mình không có được, và cũng không được phép sài nếu không có sự đồng ý của bề trên. Trước khi mua, mình đã gặp cha bề trên để trình bày rằng mình cần một chiếc máy sách tay để học hành và làm việc khi sang Thái Lan. Mình cần có máy không phải hạng cao nhất nhưng cũng tương đối tốt và bền để có thể sử dụng lâu dài. Bề trên đã cho phép mình mua chiếc máy này, và dĩ nhiên là nhà dòng cũng phải sẵn sàng cung cấp số tiền đó, vì mình không làm gì để có tiền riêng.
Trong nhà dòng, mình cũng như các anh em khác mỗi tháng được trao một số tiền nhỏ để tiêu vặt, còn những nhu cầu khác như nơi ăn, nơi ngủ, phương tiện đi lại thì đã có nhà dòng cung cấp. Vì thế, mình không cần phải giữ nhiều tiền trong túi, và cũng không cần phải sài nhiều tiền. Tuy nhiên, khi có nhu cầu sử dụng một số tiền lớn như thế này thì việc xin phép bề trên là chuyện đương nhiên.
Khi mua máy, mình cũng đã phải đắn đo rất nhiều vì mình không muốn sử dụng tiền một cách bừa bải. Trong sách Phúc Âm có chuyện bà góa bỏ vào hòm cúng hết cả gia tài của mình là hai xu. Hội dòng ngày nay cũng nhận được lòng hảo tâm từ nhiều người như bà góa ấy. Họ dâng cúng cho nhà dòng mỗi lần không nhiều, nhưng có nhiều người như vậy và nhiều lần như vậy mới giúp hội dòng có một số tiền lớn để trang trải cho việc truyền giáo. Đa số các ân nhân của nhà dòng không phải là người giàu có, mà chỉ là những người bình thường, và có nhiều người trong hoàn cảnh nghèo. Nhưng tấm lòng của họ lại rất rộng lượng.
Các vị ân nhân này khi họ cúng tiền cho dòng tin tưởng rằng dòng sẽ sử dụng số tiền đó một cách xứng đáng. Nếu mình vô tình phung phí hay sử dụng tiền cho việc không thích đáng thì thật có lỗi với họ. Mình đã chứng kiến nhiều trường hợp mà mình cho rằng tiền không được sử dụng hợp lý, và chính bản thân mình cũng đã làm điều đó. Vì thế, mình phải tự nhắc nhở bản thân để cố gắng trung thành với ơn gọi khó nghèo mà mình đã tự nguyện khấn hứa khi bước vào đời sống tu trì.
Có thể nói chiếc máy sách tay này là món đồ nhiều tiền nhất mà mình đã mua sắm cho riêng mình từ trước đến nay. Đối với người khác thì mua một cái máy sách tay cũng bình thường, nhưng đối với mình nó là một 'sự kiện' vì mình chưa bao giờ sử dụng một số tiền lớn như thế để mua bất cứ một thứ gì. Mình hy vọng rằng mình sẽ sử dụng chiếc máy này để làm những việc tốt và xứng đáng với những gì mình đã được giao phó.
Epping, NSW ngày 14.12.2006
Trong nhà dòng, mình cũng như các anh em khác mỗi tháng được trao một số tiền nhỏ để tiêu vặt, còn những nhu cầu khác như nơi ăn, nơi ngủ, phương tiện đi lại thì đã có nhà dòng cung cấp. Vì thế, mình không cần phải giữ nhiều tiền trong túi, và cũng không cần phải sài nhiều tiền. Tuy nhiên, khi có nhu cầu sử dụng một số tiền lớn như thế này thì việc xin phép bề trên là chuyện đương nhiên.
Khi mua máy, mình cũng đã phải đắn đo rất nhiều vì mình không muốn sử dụng tiền một cách bừa bải. Trong sách Phúc Âm có chuyện bà góa bỏ vào hòm cúng hết cả gia tài của mình là hai xu. Hội dòng ngày nay cũng nhận được lòng hảo tâm từ nhiều người như bà góa ấy. Họ dâng cúng cho nhà dòng mỗi lần không nhiều, nhưng có nhiều người như vậy và nhiều lần như vậy mới giúp hội dòng có một số tiền lớn để trang trải cho việc truyền giáo. Đa số các ân nhân của nhà dòng không phải là người giàu có, mà chỉ là những người bình thường, và có nhiều người trong hoàn cảnh nghèo. Nhưng tấm lòng của họ lại rất rộng lượng.
Các vị ân nhân này khi họ cúng tiền cho dòng tin tưởng rằng dòng sẽ sử dụng số tiền đó một cách xứng đáng. Nếu mình vô tình phung phí hay sử dụng tiền cho việc không thích đáng thì thật có lỗi với họ. Mình đã chứng kiến nhiều trường hợp mà mình cho rằng tiền không được sử dụng hợp lý, và chính bản thân mình cũng đã làm điều đó. Vì thế, mình phải tự nhắc nhở bản thân để cố gắng trung thành với ơn gọi khó nghèo mà mình đã tự nguyện khấn hứa khi bước vào đời sống tu trì.
Có thể nói chiếc máy sách tay này là món đồ nhiều tiền nhất mà mình đã mua sắm cho riêng mình từ trước đến nay. Đối với người khác thì mua một cái máy sách tay cũng bình thường, nhưng đối với mình nó là một 'sự kiện' vì mình chưa bao giờ sử dụng một số tiền lớn như thế để mua bất cứ một thứ gì. Mình hy vọng rằng mình sẽ sử dụng chiếc máy này để làm những việc tốt và xứng đáng với những gì mình đã được giao phó.
Epping, NSW ngày 14.12.2006
No comments:
Post a Comment