Đi Tìm Đấng Tình Yêu


Sáng hôm qua, mình ra phòng ăn thì gặp một người giáo dân đến tham dự thánh lễ chịu chức của ba anh em trong Hội dòng tại Melbourne. Sau một vài câu chào hỏi, bà ta vào chuyện:


- Cha nghĩ sao về giới trẻ ngày nay? Con thấy chúng chẳng còn quan tâm gì đến việc đạo đức nữa.


- Tại sao cô nói vậy?


- Con có một thằng con trai, nó đi xưng tội nhưng vì ông cha la lối nó sao đó nên nó bất mãn, nó chẳng muốn đi lễ lạt gì nữa.


- Con thấy trường hợp đó xảy ra cũng nhiều. Rất đáng tiếc. Vậy bây giờ nó ra sao?


- Cha biết không, bây giờ nó đi theo mấy ông thầy chùa. Nó đem nhang đem hương về nhà để tụng kinh. Nó không đi lễ, buổi tối nhà đọc kinh nó lên lầu ngồi mở nhạc ra nghe. Nó nói nó không còn tin vào đạo Công giáo nữa. Nó nói với con, đạo của mẹ thì mẹ giữ. Con muốn tự con đi tìm Đấng Tình Yêu.


- Vậy cô nói với nó ra sao?


- Con la nó. Con nói với nó là nó sai, nó đang bị mấy ông thầy chùa dụ dỗ và chiếu cố. Mấy ông tốt với nó chỉ vì muốn dụ nó bỏ đạo.


- Tại sao cô lại la nó khi nó nói rằng nó muốn đi tìm Đấng Tình Yêu?


- Tại vì nó không chịu tin vào Chúa.


- Vậy cô nghĩ rằng Đấng Tình Yêu là ai?


- Nhưng mà nó không chịu đi lễ, đọc kinh, hay tin vào Chúa Giêsu. Nó nói, "Con muốn đi tìm Đấng Tình Yêu'.


- Con hỏi cô, từ ngày nó có ý định đi tìm Đấng Tình Yêu, nó có thay đổi gì không?


- Con thấy nó rất hiền lành. Nó không đi chơi bậy bạ hay chửi tục. Nó tìm hiểu và đọc sách kinh rất nhiều.


- Vậy theo cô thì nếu một người trẻ khao khát đi tìm Đấng Tình Yêu thì có phải là điều xấu không?


- Nhưng mà nó không chịu theo Chúa.


- Nó muốn đi tìm Đấng Tình Yêu, nhưng cô la mắng nó, điều này đã có những tác động gì?


- Bây giờ nó dọn nhà ra ngoài ở rồi.


- Vậy là cô đã đẩy nó xa khỏi mình. Tại sao cô không muốn giúp nó trong hành trình tâm linh của nó?


- Tại vì con sợ nếu con đi theo nó thì con sẽ lạc đạo?


- Vậy cô có tin Đấng Tình Yêu là Thiên Chúa không? Nếu nó muốn đi tim Đấng Tình Yêu, thì sao cô không giúp nó? Biết đâu nó sẽ tìm ra được Đấng Tình Yêu, và đó chính là Chúa.


- Nhưng con sợ nó cứ đi theo đạo phật rồi nó không bao giờ trở về với Chúa.


- Hành trình tâm linh là một hành trình dài, nhiều khi nó đưa chúng ta qua nhiều con đường vòng vo. Nhưng nếu người ta có lòng thành, thì con tin rằng cuối con đường của họ, họ sẽ tìm được điều mà họ mong mỏi. Thay vì cô la mắng nó, làm cho nó mất đi sự thân thiết với cô, tại sao cô không giúp đỡ nó?


- Làm sao con có thể giúp đỡ nó?


- Có rất nhiều cách. Thứ nhất, bất kể ai mà có hoài bảo đi tìm Đấng Tình Yêu, thì đó không thể là một điều xấu. Ngược lại, đó là một điều đáng khen ngợi. Thứ hai, thay vì la rầy nó, cô phải củng cố ước nguyện của nó. Cô phải tán thành việc nó muốn hướng thiện, và đã có những hành động đạo đức. Cô phải chứng tỏ rằng cô nằm về phe nó, và muốn hỗ trợ cho sự tìm kiếm của nó. Thứ ba, cô không nên nói xấu về những ông thầy chùa vì cô không biết lý do tại sao họ đối sử tốt vơi con của cô. Cô càng nói xấu về họ trong khi không có bằng chứ, thì cô lại càng yếu lý. Thứ tư, sau khi cô chứng tỏ mình thuộc về phe nó, thì cô mới có thể khuyên răn nó hãy cởi mở tâm hồn để tìm hiểu về mọi khía cạnh của đời sống tôn giáo và tâm linh. Cô không thể cản nó tìm hiểu về Phật giáo, nhưng cô cũng khuyên nó hãy tìm hiểu sâu xa hơn về Kitô giáo để có những câu trả lời đối với những khắc khoải của nó. Như vậy cô sẽ trở nên trung gian giúp nó tìm hiểu về Kitô giáo.


Ngược lại, nếu cô có thái độ cố chấp, vu oan cho phật giáo, rầy la và áp đặc nó phải theo đạo Kitô giáo, thì cô sẻ đẩy nó xa hơn nữa. Đó là việc nó đã làm bằng cách dọn ra khỏi nhà. Như thế thì không thể nào cô có thể ảnh hưởng nó một cách tích cực. Vì nó nhìn vào cô như một người mà nó không thể tin cậy được.


- Con thấy con đã dùng quyền lực của một người mẹ mà rầy la nó hơi nhiều. Vì thế bây giờ nó không muốn ở trong nhà nữa. Con phản ứng như vậy vì con lo sợ quá.


- Vậy thì con nghĩ cô phải hành động một cách bình tĩnh và tâm lý hơn. Nếu không thì biết đâu, cô chỉ sẽ không những làm mất đi một người Kitô giáo mà còn đánh mất một người con.


Cuộc trao đổi với người giáo dân này đã làm mình suy nghĩ rất nhiều. Mình tự vấn, không biết giữa một người Công giáo sống thờ ơ nguội lạnh, với một người Phật giáo đạo đức và hiền lành, thì người nào đáng tôn trọng hơn? Đối với một người trẻ đang mang khắc khoải đi tìm Đấng Tình Yêu, mình tin rằng, nếu Thiên Chúa là Tình Yêu, thì không lẽ Chúa sẽ không soi sáng cho người bạn trẻ đó để tìm ra Ngài trong cuộc hành trình tâm linh của mình? Sông có khúc, người có lúc. Có người tìm được Đấng Tình Yêu khi còn trẻ, có người phải đợi tới lúc gần nhắm mắt xuôi tay mới đạt được mục đích của mình. Nhưng bản thân mình không buồn, ngược lại rất lạc quan và vui mừng khi nghe rằng có bạn trẻ muốn đi tìm Đấng Tình Yều. Mình chỉ buồn khi thấy đó là ước nguyện của quá ít người trong thế giới ngày nay.


Box Hill, vùng Melbourne, VIC ngày 10.12.2006

No comments: