Mong đợi mưa hồng ân


Các thánh lễ chịu chức, tạ ơn, và các buổi tiệc ăn mừng kết thúc, hôm qua mình cùng hai cha trong dòng lái xe từ Box Hill trở về Epping, chuyến đi dài gần 900 cây số. Đi như thế mình mới chứng kiến rõ hơn tình trạng hạn hán mà Úc châu đang trải qua. Vì thiếu nước nên có nhiều cánh đồng khô cằn, toàn cảnh được dệt với một màu cỏ úa. Các ao nước mà người làm nông dùng để tưới cây đều có mức nước xuống trầm trọng. Thêm vào đó, có những đoạn đường mình đi qua bị phủ kín bởi màn khói do nạn cháy rừng đang diễn ra khắp bang Victoria. Hôm qua, trời lại trở lạnh bất thường, nhưng không có giọt mưa nào rơi xuống để giảm đi sự khắc nghiệt của cơn hạn hán kinh khủng đang trừng trị nước này.

Quan sát tình trạng khô khan, cằn cổi của vùng đất Úc làm mình bổng dưng liên tưởng đến ý nghĩa của Mùa Vọng mà Giáo hội đang trải qua. Tối thứ hai, mình có đi theo cha NTT đến một cộng đoàn Công giáo Việt Nam để giúp họ tĩnh tâm. Trong giờ chia sẻ và thánh lễ mà mình vinh dự được chủ tế, cộng đoàn đã hát những bài thánh ca Mùa Vọng quen thuộc mấy chục năm nay, như "Trời cao hãy đổ sương xuống, và ngàn mây hãy mưa Đấng chuộc tội..." rồi bài "Trời cao nghe chăng trần gian khấn van mưa nguồn ơn cứu chuộc. Đồng nương không sương nay đã héo hắt mong bước chân người lành."

Trên đường từ Box Hill về Epping, nhìn cảnh đồng ruộng khô cằn làm mình cảm nhận được sư khao khát hồng ân của Chúa như thế nào. Hoá ra, người Úc đang trải qua một Mùa Vọng không chi mang tính tượng trưng, nhưng rất thực tế. Mấy tháng qua, các nhà thờ Công giáo và Tin lành liên tục triển khai việc cầu nguyện trong giờ lễ để xin Chúa ban mưa cho người Úc có nước sinh hoạt.

Không ai thấu hiểu hệ quả của việc thiếu nước hơn những người nông dân và người làm nghề chăn nuôi. Và trong hoàn cảnh như hiện nay thì không ai đau khổ và lo sợ hơn chính họ.

Nếu người dân Úc lấy thực trạng này làm ẩn dụ cụ thể và thiết thực cho Mùa Vọng thì họ sẽ nhận ra rằng, nếu cánh đồng khô héo đang cần nước đến bao nhiêu, thì chính họ đang cần đến hồng ân của Chúa bấy nhiêu. Cánh đồng héo úa của Úc chính là sự khô cằn trong tâm hồn của mỗi con người chúng ta.

Mình tin chắc mọi biến cố, cho dù tệ hại nhất, đều có thể được xem như một con dao bén. Nếu mình nắm lấy nó nơi cái lưởi thì nó sẽ làm mình bị đứt tay và chảy máu. Ngược lại, nếu mình biết cầm nơi cái cán, thì mình sẽ làm được rất nhiều việc với dụng cụ ấy.

Có những bài học xã hội, khoa học, và tâm linh đang ẩn nấp sau trận hạn hán ghê gớm này mà người Úc có thể rút ra để áp dụng cho tương lai. Tuy nhiên, mình tự vấn không biết người dân Úc sẽ nắm lấy con dao bén này ở đầu nào - bằng cái lưởi hay bằng cái cán?

Epping, NSW ngày 13.12.2006

No comments: