Cà pháo với canh cua rau đay


Tối hôm qua, tôi đến nhà của anh Th. và chị H. chơi. Họ là cặp vợ chồng có tính tình rất vui vẻ và trẻ trung, nhưng thực ra cũng đã lấy nhau gần 30 năm với 3 đứa con đã lớn. Thằng con út năm nay 21 tuổi, không biết nó ăn gì mà mập chẳng khác gì một ông Tây.

Tôi mới làm quen với hai anh chị trong chuyến đi Brisbane vừa qua. Nhưng họ đã có mối quan hệ thân thiết với một vài anh em trong hội dòng từ lâu. Vừa bước vào nhà tôi đã thấy trên bàn ăn những dĩa rau đầy nhóc - rau cải, rau thơm, sà lách, rau dấp cá... Tôi hỏi chị H.:

- Ăn gì mà rau nhiều thế chị?

- Bê thui đó cậu. Vừa rồi ở Brisbane chị thấy cậu ăn rau nhìn ngon miệng quá, nên chị làm món có nhiều rau cho cậu ăn đấy.

- Chị đúng là chiều em quá.

- Em còn trẻ chị mới chiều chứ mấy cha lớn chị đâu có chiều. Ăn món này xong mình chuyển qua cơm cà pháo, canh cua rau đay mà em thích đó.

- Vậy hả? Cà pháo với canh cua rau đay thì còn gì bằng.

- Sau đó chị cho em 'tráng miệng' bằng món phở.

- Trời, chị cho em ăn như thế chỉ có nước vỡ bụng ra.

Ăn xong, tôi và anh Th. ra sau nhà 'đốt nhang'. Ngồi rít điếu thuốc Dunhill, anh Th. nói với tôi:

- Cậu đến đây thì mình nói thực, cậu chẳng bao giờ phải mặc cái áo cha cụ hay thầy bà. Hai lần tiếp xúc với cậu, mình thấy cậu rất là trực tính, không kiểu cách. Mình thích như vậy. Mình đối xử với cậu ở đây trên tinh thần huynh đệ. Vì thế nên bây giờ cậu làm ông cha cũng vậy. Mà sau này cậu có hết làm ông cha cũng vậy.

Thế là anh Th. đã cất đi bất cứ áp lực nào làm cho tôi có thể cảm thấy bị gò bò và không thoải mái. Anh Th. muốn xây dựng mối quan hệ với tôi không phải vì chức vị của tôi mà trên một nền tảng căn bản và vững chắc hơn - đó là một người anh em.

Bữa ăn mà chúng tôi đã chia sẻ với nhau cũng là một hình thức đầy ý nghĩa để đánh dấu sự bắt đầu của mối quan hệ giữa chúng tôi. Chúa Giêsu đã khẳng định mối quan hệ bằng hửu với các môn đệ của Ngài trong một bữa ăn. Trong giáo hội sơ khai, những người theo Kitô giáo đã ngồi xung quanh bàn tiệc, kể cho nhau nghe kinh nghiệm và ký ức của mình về Đức Kitô, rồi chia sẻ cho nhau những chiếc bánh và rượu mà họ đã mang đến. Và ngày nay, thánh lễ mà người Công giáo tham dự để thể hiện đức tin của mình, đồng thời củng cố tinh thần cộng đoàn, về bản chất cũng là một bữa ăn.

Vì vậy, không có gì thiết thực và ý nghĩa hơn một bữa ăn để cho mình không chỉ chia sẻ những món ăn vật chất mà còn san sẻ cho nhau tâm tình, là những viên gạch vững chắc tạo nên mối quan hệ chân thật và đích thực giữa con người với con người.

Epping, NSW ngày 2.12.2006

No comments: