Dịp vui bỏ qua


Thứ bảy này, nhà mình có đám cưới bên California. Hôm qua, mình gọi về để hỏi thăm tình hình chuẩn bị như thế nào. Mẹ mình bảo:


- Bà con bạn bè ai cũng nghĩ rằng đám cưới Trâm sẽ có mặt con, nhưng không ngờ trong nhà có dịp vui mà con không về được.


- Dạ, không được về để chung vui với gia đình con cũng buồn lắm, nhưng luật nhà dòng thì con cũng phải chịu thôi.


- Ngày hôm qua, Trình (anh mình) chở mẹ đi làm móng tay, nó nói tháng tư này lễ cưới nó không biết con có về được không. Nó có vẻ mong con về lắm.


- Bây giờ thì con chưa biết nữa. Đợi con qua Thái Lan đã, rồi xin phép bề trên xem có được không. Trên nguyên tắc thì ba năm con mới được về thăm gia đình một lần, tới tháng tư thì chưa đầy một năm nữa.


- Mẹ cũng biết vậy. Mình xin thì xin vậy thôi, chứ cũng lệ thuộc vào nhà dòng. Mình đã chọn con đường này rồi thì phải chấp nhận.
- Lúc nãy con có email cho ba lời chúc mừng mà con gởi đến hai anh chị, mẹ nói với ba nhớ in ra để đọc vào ngày mai nhé.


- Được rồi lát nữa mẹ sẽ nhắc ba.

Mình không về được thì tiếc lắm, nhưng trong mình cũng phân vân: không biết nếu mình là người chủ tế thánh lễ đám cưới của chị mình thì sẽ như thế nào? Chắc là cũng mắc cở lắm. Ai cũng nói bụt chùa nhà không thiêng. Có lẽ ngày lễ cưới, đứng trước gia đình, bà con, bạn bè mà giảng thì quá là khó khăn. E ngại tí xíu vậy chứ mình không bao giờ muốn bỏ qua bất cứ một cơ hội nào để vui với gia đình, đặc biệt là trong dịp vui như là đám cưới. Nhưng phải bỏ qua lần này cũng đành chịu vậy.


Epping, NSW ngày 30.12.2006

No comments: