Mang trống đi đánh xứ người

"Ca đoàn" giới trẻ và thiếu nhi nhà thờ mình hát trong Thánh lễ Khánh nhật truyền giáo tại nhà thờ chánh tòa.

CT Họp trại "Hãy Theo Thầy"

Khó khăn lắm thay các bạn trẻ Việt Nam mới sắp xếp thời giờ được để đến tham dự chương trình họp trại "Hãy Theo Thầy". Có người chỉ đến được 1 ngày. Có người chỉ đến được 2 ngày. Có người để đến tham dự được phải đánh lừa chủ thuê. Có người sẵn sàng ra việc để được đi tham dự chương trình đầy đủ. Cuối cùng thì những hy sinh ấy đã mang lại cho các bạn những kỹ niệm thật đẹp và những kinh nghiệm thật sâu sắc về tình Chúa tình người qua các sinh hoạt, các giờ chia sẻ và cầu nguyện, qua những cử chỉ phục vụ lẫn nhau, cũng như những lúc quay quần bên nhau với những nụ cười chân thành và cảm thông.

Nong Bua Lamphu, ngày 15.10.2012

Nhìn lại một quãng đường (2012)



Đây là năm cuối cùng của tôi tại Nong Bua Lamphu. Tôi cảm thấy có một chút gì phải khẩn trương. Từ đầu năm tôi đã bắt đầu có những sắp xếp trong đầu để chuẩn bị cho việc ra đi của mình và sẽ có người khác đến thay thể. Nhưng trước khi ra đi thì phải giàn xếp công việc cho ổn thỏa để khỏi làm tổn thương đến giáo dân, những người đã cộng tác với mình trong thời gian qua, và khó khăn cho người sẽ phải đến tiếp tục công việc mục vụ ở đây trong tương lai. Ngoài ra, tôi còn tranh thủ hoàn tất những việc đang dỡ dang mà nếu không được làm trước khi tôi rời khỏi nơi này thì có thể là một sự thiếu xót của tôi, hoặc ít nhất là làm cho tôi có cảm giác tôi đã không nỗ lực hết mình để làm tốt nhiệm vụ.

Tuy nhiên tôi không phải chỉ nhìn tới cái kết thúc và tìm cách nối lại những sợi dây nào đang bị rời rạc cho gọn gàng trước khi ra đi, vì Chúa luôn gởi tới cho tôi những cơ hội mới và những thách đố mới để công việc truyền giáo của tôi luôn có những màu sắc mới theo thời gian. Năm nay tôi đã có cơ hội để tiếp cận với cộng đồng một cách mới khi được trường đại học địa phương mời cộng tác trong Dự án phát triển ngôn ngữ cho cộng đồng nhằm chuẩn bị mọi người sẵn sàng hội nhập cộng đồng ASEAN vào năm 2015. Vì thế tôi trở thành một thầy giáo dạy tiếng Anh, đồng thời giới thiệu văn hóa Mỹ và Việt Nam đến nhiều người trong cộng đồng, từ quan chức chính quyền địa phương, các nhà giáo dục, những nhà kinh doanh, cũng như các học sinh trong tỉnh. Tuy nhiên, tôi cũng có một cơ hội rất đặc biệt đó là giới thiệu Kitô giáo và hình ảnh một linh mục Công giáo đến với những người mà tôi gặp gỡ. Mỗi lần tôi xuất hiện ở một nhóm người nào đó thì tôi luôn tạo nên sự tò mò đối với họ vì họ chưa bao giờ được tiếp cận với một vị linh mục Công giáo và cũng có rất ít hiểu biết về Kitô giáo. Họ lại càng bất ngờ hơn khi thấy một “ông cha” lại không già như họ hình dung. Vì thế tôi có cơ hội để chia sẻ về chính mình và đạo Kitô giáo. 

Tôi biết thời giờ ở đây không nhiều và tôi biết mình phải tận dụng những ngày tháng còn lại để thực hiện trách nhiệm một cách mà tôi có thể cảm thấy an tâm khi đã rời khỏi nơi đây. Nhưng tôi cũng nhận thức được rằng sứ vụ của Chúa thì không bao giờ chấm dứt. Công việc sẽ tiếp tục, và ở đây sẽ có những người làm công khác. Người làm công đó có thể còn đắc lực và hiệu quả hơn cả tôi nữa. Không phải mọi sự đều dựa vào khả năng của tôi, và nếu như không có tôi thì mọi thứ sẽ sụp đổ. Nhưng dù sao đi nữa thì khi chúng ta thấy có một đích điểm thì sẽ không khỏi nôn nao, và chính cái nôn nao đó đang thúc đẩy và điều khiển những hành động của tôi trong những ngày tháng còn lại trên cánh đồng truyền giáo này.