Có lần người phụ trách công việc truyền thông của Dòng Ngôi Lời đã phỏng vấn tôi về mục vụ di dân Việt Nam và đã đặt câu hỏi như sau: - Cha cảm thấy vai trò lớn nhất của cha trong mục vụ này là gì?
Tôi đã trả lời rằng: - Tôi thấy vai trò lớn nhất của tôi là làm nhịp cầu nối kết mọi người với nhau. Tôi muốn nối kết các bạn trẻ Việt Nam với giáo hội Thái Lan. Tôi muốn các anh chị em Việt Nam biết cách hội nhập vào xã hội và giáo hội sở tại, biết thích nghi với lối sống và văn hoá của đất nước nơi họ đang sinh sống, và biết đóng góp cho giáo xứ tại Thái Lan với tinh thần cởi mở và rộng lượng như với giáo xứ quê nhà. Ngược lại, tôi cũng muốn cho các linh mục và giáo dân Thái Lan hiểu biết và cảm thông cho các bạn trẻ hơn, cũng như học hỏi từ những điều tốt lành nơi các bạn.
Vì đây là mục đích lớn trong công việc mục vụ của tôi đối với người Việt Nam tai Thái Lan nên khi cha Piyachat, đại diện ĐGM Tgp. Bangkok ngõ ý nhờ tôi giúp tổ chức chuyến đi thăm Gp. Vinh cho các linh mục thuộc Tgp. Bangkok tôi đã không ngần ngại đồng ý. Mặc dầu tôi không có gốc gác gì ở Gp. Vinh hoặc có vai trò gì trực tiếp trong Tgp. Bangkok, nhưng tôi có đủ tương quan với cả hai giáo phận để có thể biết mình cần phải làm gì để cho chuyến đi trở nên hiện thực. Mục đích của chuyến đi, theo cha Piyachat, là để tìm hiểu về cơ cấu, phương pháp và đường hướng của chương trình mục vụ của Gp Vinh tromg các lĩnh vực giáo lý, gia đình, giới trẻ v.v. từ đó rút ra những kinh nghiệm cho công việc mục vụ tái Thái Lan. Ngài bày tỏ nguyện vọng không chỉ muốn ngồi trong phòng họp nghe thuyết trình mà còn được trực tiếp gặp gỡ và trao đổi với các thành phần khác nhau trong giáo phận, với những người làm công tác mục vụ cũng như gặp gỡ giáo dân.
Sau những lần trao đổi với cha Hồng Ân, thư ký chánh văn phòng toà giám mục Gp. Vinh qua email cũng như một lần trực tiếp tại toà giám mục Xã Đoài, cuối cùng chương trình chi tiết đã được ấn định. Ngày 19.11.2018, đoàn linh mục Tgp. Bangkok được dẫn đầu bởi cha Piyachat đã đáp xuống sân bay Vinh vào lúc 18.45 sau khi đoàn đã có những giờ tham quan tại Sài Gòn ngày hôm đó.
Một điều khá kỳ diệu là giờ bay được ấn định bởi hãng hàng không Vietjet là 17.00 và sẽ đáp lúc 18.45. Thánh lễ đón tiếp đoàn ở nhà thờ chánh toà Xã đoài được ấn định là 19.45. Để kịp lễ thì chuyến bay không thể trễ giờ cho dù chỉ vài phút. Tôi rất hồi hộp vì ai cũng biết hãng Vietjet là vua trễ giờ. Chiều hôm đó tôi nhắn tin cho các bạn trẻ trong nhóm sinh hoạt của mình để xin lời cầu nguyện. Mọi người bắt đầu cầu nguyện online, gửi vào nhóm những câu kinh Kính Mừng mà họ đang đọc. Và Chúa Mẹ dường như đã lắng nghe và ban cho như ý. Mặc dầu giờ lên máy bay được ấn định là 16.40, nhưng mới chỉ 16.30 đã có thông báo mời hành khách lên máy bay. Đúng 17.00, máy bay bắt đầu di chuyển, và đúng 18.45 thì máy bay đáp xuống sân bay Vinh. Đối với các hãng máy bay khác thì điều này không có gì quá bất ngờ, nhưng đối với VJ thì đây dường như là một phép mầu.
Một sự bắt đầu suôn sẻ xem như là dấu chỉ tiên báo điều tốt lành cho chuyến đi. Và quả thực mọi thứ đã diễn ra tốt đẹp. Các cha đã rất lấy làm hứng thú với những gì đã chứng kiến cũng như nghe được từ các bài thuyết trình và chia sẻ về công việc mục vụ. Các ngài đặc biệt ấn tượng với những giáo dân luôn sẵn sàng hy sinh để phục vụ giáo hội trong các vai trò hội đồng mục vụ hoặc giáo lý viên mà không hề đòi hỏi sự đáp trả bằng vật chất. Các ngài thán phục sự cặn kẻ trong chương trình giáo lý kéo dài 10 năm để chuẩn bị cho giới trẻ có đầy đủ hành trang sống đạo giữa đời. Các ngài khen ngợi các trẻ em tới tham dự các Thánh lễ dài vào giờ tối rất nghiêm trang. Các ngài bất ngờ khi thấy nhà thờ đầy nhóc người vào một Thánh lễ được tổ chức trong tuần, và thấy giáo dân đặc biệt là giới trẻ có lòng yêu mến các linh mục không kém gì lòng yêu mến Chúa.
Suốt chuyến đi, tôi đã vừa làm thông dịch viên vừa làm hướng dẫn viên để các ngài có thêm hiểu biết về giáo hội và giáo dân Việt Nam, cụ thể là giáo dân thuộc Gp. Vinh. Điều này quan trọng bởi vì 90% các di dân Việt Nam tại Thái Lan đến từ Gp. Vinh. Từ chuyến đi này, các cha sẽ có cái nhìn mới và thiện cảm hơn với các bạn trẻ Việt Nam mà các ngài gặp ở nhà thờ hay ở một nơi nào đó tại Thái Lan. Chắc hẳn khi đã đến thăm “nhà” của nhau thì mối tương quan giữa hai bên sẽ trở nên thân mật hơn. Sự tôn trọng và tình cảm dành cho nhau sẽ được gia tăng.
Trên chuyến bay trở lại Sài Gòn từ Vinh, một cha trong đoàn hỏi tôi: - Theo cha thì các linh mục Thái Lan nên biết điều gì về các bạn trẻ Việt Nam tại Thái Lan?
Tôi đã trả lởi ngài rằng: - Có nhiều điều cần biết. Thứ nhất là các bạn còn trẻ và thiếu thốn nhiều điều, trong đó có kiến thức về cách thích nghi vào một môi trường mới. Khi họ đến nhà thờ và làm điều gì không đúng, điều họ cần là sự giáo dục và lời chỉ bảo từ các cha để họ làm tốt hơn. Thứ hai, họ rất tôn trọng linh mục, và họ rất vui mừng khi quý cha đến với họ. Tuy nhiên, có nhiều linh mục Thái Lan không làm điều này, cho dù trong các dịp lễ quan trọng mà họ có mời quý cha hiện diện để chọ họ cảm ơn và tặng quà. Thứ ba, mặc dầu các bạn trẻ rất bận rộn với công việc, nhưng họ luôn sẵn sàng cộng tác vào công việc của giáo xứ nếu các cha cần đến họ. Vì thế quý cha nên tạo cơ hội cho các bạn trẻ tham gia vào các sinh hoạt chung của cộng đoàn.
Chuyến đi đã kết thúc. Các cha cũng đã về lại Bangkok. Tôi có việc riêng nên đã ở lại Việt Nam thêm một ngày. Ngay lúc này tôi đang ngồi trong phòng chờ ở sân bay Tân Sơn Nhất. Chuyến bay trở lại Bangkok bị trễ giờ, nhưng tôi không khó chịu vì tôi có thêm giờ để ngồi viết nhật ký, để ôn lại những gì đã xảy ra tong những ngày qua. Trên màn hình TV, đội tuyển bóng đá Việt Nam đang thi đấu với đội tuyển Campuchia. Tôi vừa viết nhật ký vừa thỉnh thoảng nhìn lên màn hình theo dõi trận bóng. Việt Nam vừa mới đá vào quả thứ nhất sau hơn 40 phút của hiệp đầu đã trôi qua. Ở trong phòng, có vài người la lên trong sự vui sướng. Còn tôi thì có một niềm vui sâu lắng hơn trong lòng, đó là niềm vui của một người đang thi hành sứ vụ của mình, một sứ vụ làm nhịp cầu giữa con người với Thiên Chúa và giữa con người với con người. Đây là điều tôi đã làm, đang làm và sẽ còn tiếp tục làm trong suốt cuộc đời truyền giáo của tôi.
Sài Gòn, ngày 24.11.2018