Kim chi Hàn Quốc


Sáng Chúa nhật, tôi cùng các cha trong dòng dâng thánh lễ cùng với một số giáo dân để cầu nguyện cho linh hồn Ysave, là Dì của tôi mới qua đời tại Việt Nam. Trong lúc có tin buồn, sự nâng đỡ của một cộng đoàn là niềm an ủi lớn lao nhất mà mình có thể nhận được. Sáng hôm nay, khi nghe tin dữ, nhiều người đã chia buồn với tôi. Các cha thầy người Việt khi nhận được tin qua email list cũng đã gởi đến tôi nhiều lời chia sẻ.


Mặc dầu buồn, nhưng không vì thế mà tôi không nhận ra những điều tốt đẹp luôn xảy đến với mình, cho dù đó chỉ là những điều rất tầm thường. Sáng nay, một cặp vợ chồng người Hàn Quốc mà tôi mới làm quen cách đây vài tuần đã mang đến cho tôi một hủ kim chi mà họ đã tự làm ở nhà. Đây là lần thứ hai họ mang kim chi đến tặng tôi vì họ biết tôi rất thích món ăn thuần túy Hàn Quốc này.


Trong đời sống tu trì, tôi đã không biết bao nhiêu lần ăn thức ăn từ những đồ đựng bằng nhựa mà các giáo dân, đặc biệt là giáo dân người Việt, đã thương mến gởi gắm cho các cha các thầy sau những lần họ mời mình tới nhà ăn cơm. Vì thế trong tủ lạnh của nhà dòng có nguyên một ngăn dành cho các thức ăn Việt Nam, có khi là cơm chiên, có khi là bánh bột lọc, bánh bèo, canh khổ qua. Hôm nay, tôi lại thêm vào đó một hủ kim chi Hàn Quốc.


Sau này qua Thái Lan để truyền giáo, tôi sẽ chứng kiến thường xuyên cảnh các thầy chùa mỗi ngày xuống đường để nhận những thứ mà người tín hữu bố thí. Đây là một hành động mang nhiều ý nghĩa, nói lên tính đơn sơ trong đời sống tu trì phật giáo, cũng như lòng rộng lượng và đạo đức của người tín hữu.


Bản thân tôi sẽ không bao giờ có kinh nghiệm rảo trên đường phố mỗi ngày để nhận thức ăn từ người dân. Nhưng hôm nay, cầm hủ kim chi trong tay, lòng tôi cũng dâng lên một niềm vui nhỏ nhỏ, khi được đón nhận từ những tấm lòng nhân hậu điều mà họ vui vẻ trao tặng cho tôi.


Epping, NSW ngày 19.11.2006

No comments: