Trở về "mái nhà xưa" - ĐCV Ngôi Lời

Thánh lễ Vọng Phục Sinh

Nơi thăm viếng cuối cùng của mình tại Mỹ trước khi trở về lại Thái Lan là Đại Chủng Viện Ngôi Lời tại Epworth, IA. Đây là nơi mình có nhiều anh em cùng dòng đang phục vụ tại đây, và cũng có những bậc thầy đáng kính. ĐCV bây giờ khác nhiều so với thời mình học ở đây. Bây giờ các em chủng sinh high-tech hơn xưa. Và thành phần theo học ở trong ĐCV không còn chỉ là các chủng sinh Ngôi Lời mà còn có các seour, các thầy, và các linh mục từ Việt Nam và một số nước khác được nhận học bổng tới học nữa. Điều này làm cho ĐCV có sự phong phú và da đạng hơn. Lần này chuyến thăm viếng của mình trùng với Tuần Thánh nên mình được tham dự những nghi thức rất nghiêm trang và có ý nghĩa được tổ chức tại đây. Mình cũng được vinh dự chủ tế và thuyết giảng trong Thánh lễ Vọng Phục Sinh. Bây giờ sáng Chúa Nhật Phục Sinh, mình có rất nhiều điều để tạ ơn Chúa. Tạ ơn Ngài vì Ngài đã cho Chúa Giêsu xuống thế chịu chết và phục sinh để cứu chuộc loài người. Tạ ơn Chúa vì Ngài đã gọi mình trở nên nhân chứng loan báo Tin Mừng Phục Sinh của Đức Kitô. Tạ ơn Chúa vì Ngài đã chọn mình làm một nhà truyền giáo Ngôi Lời. Tạ ơn Ngài vì trong chuyến thăm Hoa Kỳ lần này, mình được về thăm ĐCV, gặp gỡ những khuôn mặt thân quen, cũng như xây dựng thêm mối quan hệ với những em chủng sinh mới trong dòng. Mình đã có một Tuần Thánh đầy ý nghĩa và mình cảm nhận được hồng ân của Chúa ban cho mình một cách tràn trề. Chúa Kitô đã sống lại rồi. Alleluia!!
Nghi thức hôn thánh giá


Nghi thức rửa chân cho nhau

Chầu Thánh Thể

Giờ ăn trong phòng ăn

Kinh sáng

Chặng đàng thánh giá

Các chủng sinh tập nghi thức chặng đàng thánh giá.

Giờ tập hát

Chụp hình với chủng sinh
Epworth, IA, ngày 31.3.2013 (Chúa Nhật Phục Sinh)

Kỷ niệm chuyến đi Canada



Ly khách! Ly khách! Con đường nhỏ
Chí lớn chưa về bàn tay không
Thì không bao giờ nói trở lại
Ba năm mẹ già cũng đừng mong

(Thâm Tâm, "Tống biệt hành")

Chicago, ngày 26.3.2013

Trở về nguồn cội



Một chuyến đi về thăm gia đình ba năm một lần mà không đến thăm nhà dòng ở Chicago nơi mình đã được đào tạo là một thiếu xót lớn. Sắp xếp thời giờ để có thể đến thăm các cha, tu huynh và các em đại chủng sinh luôn là một ưu tiên đối với mình. Và mình đã thực hiện được điều này trong tuần qua khi mình đã bay đến Chicago vào một ngày trời thật lạnh để đến thăm dòng. Hai em Tập viện, Báu và Triều ra sân bay đón mình ngày thứ hai. Khi bước ra khỏi sân bay thì tuyết đang rơi phất phơ. Tụi nó nói là tuần trước thời tiết tương đối tốt. Không ngờ hôm nay trời lại lạnh xuống như thế này, còn có tuyết nữa. Đến ngày hôm sau thì thời tiết cũng không tốt hơn, thậm chí còn lạnh hơn nữa. Buổi sáng mình ra ngoài để chụp ít tấm hình làm kỷ niệm mà người cú run lập cập. Cái tay chụp hình cũng không giữ yên được để chụp nữa. Mình dò thời tiết thấy âm 6 độ C, đó là chưa tính mức lạnh do gió tạo nên. Thấy thời tiết như thế này  mới làm cho mình nhớ lại rằng, mặc dầu việc mình quý mến anh em trong tỉnh dòng nhà của mình là thật, nhưng mình không hề nhớ cái giá rét của mùa đông tại thành phố Chicago này. 

Trời bên ngoài rét buốt, nhưng mình cũng luôn cảm thấy ấm cúng khi trở về vời nhà dòng nơi mình đã trải qua  năm Tập viện. Ngoài ra mình cũng đi thăm Thần học viện. Ở đây có những khuôn mặt thân quen, nhưng cũng có những người mới mà mình còn phải làm quen lần đầu tiên. Dù sao đi nữa thì mình cũng đã rời khỏi nơi này gần 7 năm nên không phải ai cũng biết. 

Ngồi cùng bàn ăn với các cha các thầy, được hỏi han về đời sống của từng người, và được chia sẻ về cuộc sống và công việc truyền giáo tại Thái Lan, mình cảm thấy hạnh phúc vì mình là một thành viên trong một đại gia đình rất lớn, trong đó có anh có em, có các đấng bậc trên đáng được tôn trọng, có những chuyện vui chuyện buồn, và có những khó khăn cũng như thành công mà hội dòng có được. Mỗi lần đi xa rồi trở về, mình nối lại những mối quan hệ cũ và có thêm những mối quan hệ mới. Đây là một trong những điều ý nghĩa nhất trong kỳ nghỉ của mình. 



Chicago, ngày 21.3.2013

Đi "tour"


Chuyến đi Texas của mình đã đưa mình đến một thành phố nhỏ gần Austin là thủ đô của tiểu bang Texas. Sáng hôm nay mình đi lên chiếc xe Greyhound từ bến xe ở thành phố Dallas và sớm chiều thì đã đến nơi. Anh Văn, chồng chị Mai ra đón mình tại bến xe và đưa mình về nhà. Nhà của anh chị là một căn nhà khá lớn trong một khu dân cư yên tỉnh. Anh Văn nói ở Texas không giống California. Nơi dân ở thì sẽ không có những cơ sở thương mại và ngược lại. Sẽ không thấy cảnh quán xá và nhà người dân ở gần nhau như thường thấy ở California. 

Chuyến đi này có một điều đặc biệt đó là từ chiều hôm qua, ba mẹ mình cũng đã bay qua đây để thăm hai anh chị. Thế là có một cuộc "đoàn tụ" nho nhỏ ở đây. Ngày mai anh chị sẽ đưa ba mẹ và mình đi tham quan San Antonio. Ngày mốt thì có Hương, người chị em họ của mình cũng sẽ đến thăm từ Oklahoma. Và Chúa Nhật là có thánh lễ làm phép ngôi nhà này. 

Chuyến đi Texas của mình mới chỉ được hơn một nửa thời gian mà mình cảm thấy đã vô cùng thú vị và bổ ích. Mình đã đi được ba nơi, đó là nhà của chị H. ở Grand Prarie, nhà của Duy, một người bạn từng học chung trong dòng Ngôi Lời với mình. Vợ Duy là bác sĩ nội khoa nên đã tận dụng hai ngày ngắn ngủi mình lưu lại ở đây để khám sức khỏe tổng quát cho mình. Hôm nay kết quả xét nghiệm máu cho thấy mọi sự bình thường. Đường không cao, mở không cao, cholesterol không cao, v.v. Tuy nhiên, Như khuyên mình nên đi tiêm ngừa Hep B vì đây là một vấn đề mà rất nhiều người sống ở các nước đang phát triển thường hay gặp phải. Ngoài ra, Như cũng xem lại kết quả MRI cột sống cổ của mình và khuyên mình nên tìm tới bác sĩ chuyên môn để giúp khắc phục vấn đề để đời sống dễ chịu hơn. Mình nghe lời Như nên đã gọi cho nhà dòng và xin làm hẹn với bác sĩ chuyên gia ở Chicago khi mình đến đây để thăm nhà dòng trong những ngày sắp tới. 

Những cuộc gặp gỡ vẫn còn nhiều nữa vì mình vẫn còn một chuyến đi Houston trước khi quay trở lại Dallas và trở về California. Trên thực tế mình không mấy hứng thú đi du lịch chỉ để tham quan. Mình thích hơn là đi thăm những người thân quen, rồi luôn tiện được biết thêm về nơi người ta sinh sống. Đối với mình điều này làm cho chuyến đi có ý nghĩa và đạt được nhiều thứ hơn là chỉ là đi chơi ở một địa điểm du lịch nào đó. Có lẽ đối với mình những mối quan hệ mới thực sự có ý nghĩa. Còn những danh lam thắng cảnh chị là thứ yếu.

Austin, ngày 7.3.2013

Một ngày đáng ghi nhớ


Hôm nay mình đi lễ tạ ơn cầu nguyện cho Đức Giáo Hoàng Benedictô XVI được tổ chức tại nhà thờ chánh tòa GP Dallas. Đây cũng là lần đầu tiên mình được đến đây, vì thế là một dịp may khi mình vừa được tham dự một Thánh lễ long trọng và có ý nghĩa, vừa được đến thăm viếng một nhà thờ mới, mà lại là nhà thờ rất đẹp. Thánh lễ được tổ chức lúc 12h trưa, đúng vào thời điểm mà ĐGH chính thức rời khỏi trách nhiệm vô cùng lớn lao mà ngài đã phải đảm nhiệm  gần 8 năm qua. Như bao nhiêu người Công giáo trên thế giới, mình kính mến ĐGH và tiếc nuối sự ra đi của ngài. Tuy nhiên quyết định của ngài làm mình cảm thấy vô cùng khâm phục vì không dễ gì để đi đến một quyết định mà ít có tiền lệ như thế. Đối với mình, ngài đã vừa thể hiện cái tâm, đó là yêu mến GH và sẵn sàng hy sinh vì GH cho dù bị chỉ trích hoặc hiểu lầm. Ngài còn chứng minh rằng ngài là một người biết dùng trí thông minh của mình để phục vụ Giáo hội, khi quyết định bước xuống để nhường ngôi vị lại cho một người khỏe mạnh hơn và có đủ điều kiện để đáp ứng các nhu cầu mà chức vụ đòi hỏi. Vì thế mình nhận ra rằng quyết định của ĐGH là một quyết định xuất phát từ trái tim tràn đầy tình yêu đối với GH và từ một trí óc vô cùng minh mẫn. Hai điều này đã làm cho ngài trở nên một vị giáo hoàng mà cả thế giới phải khâm phục và kính trọng. Hôm nay mình xem truyền hình, chứng kiến cảnh ngài từ giả hồng y đoàn, rời khỏi Vatican và đi đến nhà nghỉ của ngài. Trước hàng ngin người con đạo chờ đón ngài, ngài đã nói rằng từ này trở đi, ngài không còn là giáo hoàng nữa mà chỉ là một người hành hương. Hôm nay ngài khởi hành chặng đường cuối cùng trong cuộc đời của ngài. Giáo hội Công giáo thật hạnh phúc khi giữa chúng ta có một vị hành hương thật đặc biệt như ngài. 

Grand Prairie, TX ngày 28.2.2013