Một trong những sinh hoạt của giáo xứ mà mình cho là rất quan trọng là giáo dục cho giới trẻ có ý thức về vai trò của mình trong xã hội và trong giáo hội. Vì thế mình thường xuyên tạo cơ hội cho giới trẻ tham gia những sinh hoạt nhằm khơi dậy tinh thần phục vụ, đặc biệt là phục vụ những người nghèo khó, kém may mắn. Mặc dầu giới trẻ trong giáo xứ là những người thuộc về thành phần nghèo khó và kém may mắn, nhưng mình luôn muốn cho các bạn ý thức được rằng, còn nhiều người thiếu thốn và đau khổ hơn chính mình nữa. Vì thế cho dù mình như thế nào đi nữa thì mình cũng có thể giúp đỡ người khác.
Hôm nay, sau lễ Chúa Nhật mình đã đưa nhóm giới trẻ giáo xứ (khoảng 30 em) đi vào một ngôi làng trong tỉnh để thăm viếng những người già neo đơn, cũng như làm công tác từ thiện, đó là làm vệ sinh nhà của cho những người già. Các bạn trẻ rất hăng hái đối với sinh hoạt này. Nhiều khi sinh hoạt học tập, các bạn tỏ ra biếng nhác. Nhưng khi làm công tác từ thiện thì đa số các em rất có tinh thần. Mặc dầu làm có mệt, nhưng ai nấy đều vui.
Hôm nay trong nhóm có thêm hai chủng sinh Ngôi Lời là Sergio và Peter cũng đi tham gia. Peter và Sergio là chủng sinh ở Hoa Kỳ, nhưng đến Thái Lan để tìm hiểu thêm về đời sống truyền giáo trong dịp hè. Ngoài ra còn có hai người Tây tên là Sandra và Valerie. Hai người này hiện đang làm tình nguyện viên trong nhà trẻ mồ côi. Hôm nay họ cũng xin đi theo khi biết có sinh hoạt từ thiện. Hai bà làm việc rất hăng hái và họ rất vui khi có cơ hội để tham gia công tác từ thiện. Họ nói, có cơ hội như thế này thì mới biết về đời sống thật của nhiều người dân ở đây. Chứ đi du lịch không không thì cũng chẳng biết được gì nhiều.
Sinh hoạt hôm nay thật vui và thành công. Mình rất thích tổ chức những sinh hoạt như thế này cho các bạn trẻ vì mình nghĩ rằng đây là những kinh nghiệm và những bài học rất quý giá giúp chúng ta mở rộng tâm hồn, đón nhận những người khác, và biết quý trọng những gì mình có được trong cuộc sống.
Nong Bua Lamphu, ngày 7.8.2011








Mình làm mục vụ giới trẻ cũng đã rất nhiều, nhưng có khi cảm thấy thật bất lực trước sự cứng đầu của các bạn trẻ. Mình đồng hành với các bạn trẻ cũng đã nhiều. Chúng nó cũng kính nể mình, nhưng sự kính nể đó nhiều khi không chuyển qua những hành động phản ảnh sự cảm nghiệm những điều mình dạy bảo. Chúng nó vẫn đi lễ, đi sinh hoạt, đi tham dự những chương trình này nọ mà mình tổ chức cho chúng nó. Nhưng rồi, chúng no lại lười biếng, lại bài bạc, lại ham chơi, lại nói dối, thậm chí còn ăn cắp ăn trộm. Mình không biết phải làm như thế nào mới cảm hóa chúng nó được. Chúng nó chưa có kinh nghiệm sâu sắc về Chúa, nên sự đạo đức chỉ ở mức độ nông cạn.
Nong Bua Lamphu, ngày 7.8.2011
Gần một tuần rồi trời mưa liên tục, mưa không to nhưng kéo dài nhiều giờ. Trời mưa làm cho một số sinh hoạt cũng bị ảnh hưởng. Đáng ra ngày Chúa Nhật vừa qua, nhóm giới trẻ trong giáo xứ đi làm công tác từ thiện, làm vệ sinh nhà cửa cho những người già neo đơn trong làng. Nhưng cuối cùng cũng phải hủy vì không đi được. Trời mưa cũng làm cho một số người không đến nhà thờ vì sợt ướt, đặc biệt là những ai phải đi xe máy hoặc đi xe đạp đến nhà thờ. Ở VN người ta cũng đi xe máy và đi xe đạp, nhưng dường như ai cũng chuẩn bị áo mưa sẵn. Và cho dù có mưa người ta cũng vẫn đi vì người ta cho rằng việc đó là đương nhiên. Nhưng ở Thái Lan này, thật ra rất ít người chuẩn bị áo mưa. Và các cửa tiệm cũng rất ít bán áo mưa. Ở Việt Nam mỗi lần trời đổ mưa là thấy người ta dừng lại lấy áo mưa từ cốp xe ra để mặc, hoặc là mua áo mưa bán dọc đường để mang vào. Nhưng ở Thái Lan này thì dường như không bao giờ thấy người làm việc đó, không mang cũng không mua. Mà có mua thì không có bán dọc đường để mua.
Trời mưa cũng làm cho không khí mát ra nhiều. Con suối phía sau nhà bây giờ nước cũng đã dâng cao gần đến bờ. Nếu một vài ngày nữa mà mưa không dứt thì e rằng cũng tràn. Nhiều ruộng lúa bây giờ cũng bị ngập, nhưng cũng chưa đến nỗi làm hại mùa màng. Để xem thời tiết những ngày tới như thế nào.
Sáng nay mặc dầu trời như thế nhưng ông Nicholas và cô Ning cũng đến để học giáo lý hôn nhân. Đây là một trường hợp mà mình chưa bao giờ gặp trong mục vụ của mình. O. Nicholas là người Thụy Điển, nói được tiếng Anh rất thông thạo. Cô Ning là người Thái, ăn học không được bao. Cô ta không nói được tiếng Anh, cũng như chẳng biết gì tiếng Thụy Điển. Ngược lại ông Nicholas cũng không nói được tiếng Thái. Tuy thế, hai người dự định sẽ làm đám cưới, và nhờ mình dạy giáo lý cho họ. Quả thật là một vấn đề phức tạp. Mình phải dạy bằng hai thứ tiếng để cả hai đều hiểu. Thêm một việc nữa là cô Ning theo đạo Phật. Cô ta không hề có ý định theo đạo Công giáo, nhưng phải đến để học vì là điều kiện bắt buộc.
Khi gặp mình, dạy giáo lý thì ít mà mình làm trổng tài cho hai người giải quyết những khúc mắc, những xung đột, không hiểu nhau do khác biệt văn hóa, ngôn ngữ, v.v. thì nhiều. Không thể tránh nỗi được khi họ xuất phát từ hai quốc gia, văn hóa, hoàn cảnh khác nhau. Mà lại bất đồng ngôn ngữ nữa thì mọi sự khó khăn trở nên nhân đôi. Mình không biết họ sẽ sống với nhau như thế nào. Nhưng bây giờ, họ đang nương tựa vào những bạn bè, người quen biết để nói chuyện với nhau. Ngoài ra, họ cũng cố gắng trao đổi với nhau bằng cách dùng từ điển để tra từ vựng, có lẽ dùng tay chấn và ánh mắt rất nhiều. Và họ vẫn đang có ý định sẽ xây dựng một gia đình với nhau.
Nong Bua Lamphu, ngày 3.8.2011