Nhìn lại một quãng đường (2013)



Sau những tháng được nhà dòng cho nghỉ phép để về Hoa Kỳ thăm gia đình theo định kỳ 3 năm một lần, mình trở lại Thái Lan và bắt đầu một cuộc hành trình mới tại Bangkok. Sau 5 năm làm một “ông cha xứ” ở một tỉnh lẻ thì sứ vụ cũng đã đưa mình trở lại với thành phố thủ đô náo nhiệt và tấp nập. Mình vốn là người dễ thích nghi với môi trường mới nên việc trở lại với đời sống thành thị cũng không mấy khó khăn.  Tại Bangkok, mình đã chuyển từ một cha xứ thành một sinh viên, ngày ngày lên giảng đường hoặc vùi đầu vào máy vi tính để tìm kiếm hoặc đọc những tài liệu liên quan đến đề tài nghiên cứu. Nơi mình học là trường đại học Công giáo Assumption University, một trường có tiếng tại Thái Lan. Tuy nhiên đối với kinh nghiệm từng học tại Hoa Kỳ thì chất lượng ở đây không thể nào so sánh được. Có nhiều người hỏi tại sao mình không chọn sang Úc hoặc trở lại Mỹ để học mà lại quyết định học tại Thái Lan. Nói cho cùng thì bằng cấp, cho dù là bằng tiến sĩ mà xuất phát từ Thái Lan thì không thể nào bằng một cái bằng được cấp ở Hoa Kỳ được. Mình cũng biết điều đó, nhưng mình đã chọn ở lại Thái Lan để học là vì mình nghiên cứu về Phật giáo. Mà nghiên cứu về Phật giáo thì nên ở trong môi trường Phật giáo để dễ dàng có được những kinh nghiệm mà ở nước ngoài không thể nào có được. Ở nước ngoài có thể có những giáo sư giỏi, và sách vở nghiên cứu trong thư viện thì không thiếu. Nhưng cái thiếu là cái kinh nghiệm thực tế của đời sống trong xã hội mà 95 phần trăm người dân tự xưng mình là Phật giáo.
Trở về Bangkok mình cũng trở lại với mục vụ cho các bạn trẻ Việt Nam tại đây. Mặc dầu thời gian ở vùng đông bắc Thái Lan mình vẫn có những lần xuống Bangkok để dâng lễ cho các bạn trẻ Việt Nam vào những dịp lễ lớn, nhưng những cơ hội như thế cũng không được nhiều. Vì thế một số bạn trẻ Việt Nam mới qua Thái sau này cứ tưởng mình mới đến Thái Lan, không ngờ mình đã phục vụ ở nước này được nhiều năm rồi. Kể từ khi mình rời Bangkok thì mục vụ cho các bạn lao động di dân Việt Nam có phần thăng tiến hơn với sự hiện diện của các cha dòng Đaminh, đặc biệt là cha Vũ Văn Hanh. Ngài đã đi thăm viếng nhiều nhóm bạn trẻ và dần dần giúp cho các bạn lập nhóm và có những thánh lễ hàng tháng. Là một người cởi mở, giản dị, và hòa đồng, ngài nhận được cảm tình của nhiều bạn trẻ Việt Nam. Từ năm 2013, cha Hanh cũng đã nhận chức linh hướng của Hiệp Hội Công Giáo Việt Nam tại Thái Lan, chức vụ mà trước đây mình đảm nhiệm. Nhưng vì mình ở xa Bangkok nên cũng không làm được nhiều trong vai trò này. Có cha Hanh trong vai trò linh hướng, mình đảm nhận trách nhiệm làm thư ký cho Hiệp Hội và cộng tác với ngài cũng như các linh mục  và các seour trong việc chăm sóc các con em Việt Nam đang mưu sinh trên đất khách quê người. Và như thế mục vụ cho giới trẻ Việt Nam trong thời gian này phát triển thật nhanh. Có nhiều nhóm được thành lập với những thánh lễ hàng tháng. Đến cuối năm 2013 thì có tới 11 nhóm đã được thành lập khắp TGP Bangkok và vùng lân cận.  Và đà phát triển tiếp tục sang năm 2014. Nhưng  thánh ý của Thiên Chúa thì luôn khác với suy nghĩ của con người, và những dự định của Hiệp Hội, của cha Hanh, và của chính mình cũng phải thay đổi vì cuộc sống luôn có những biến cố bất ngờ mà không ai có thể lường trước được.
 

No comments: