5 phút nhật ký vào chiều Chúa Nhật

Thế mà cũng đã bốn năm rưỡi rồi từ ngày mình bước chân đất đất Thái. Từ những ngày đầu tiên bở ngỡ, không biết tiếng địa phương, chưa quen với những phong tục tập quán, bây giờ thì khá rành rõi. Đi ra đường thậm chí chẳng ai nghĩ mình là người nước ngoài. Khi nói ra thì nhiều người đoán là "Thái Kiều" vì nói thì tốt nhưng giọng thì hơi lớ.

Mục vụ của mình dạo này thật đa dạng. Một phần là mục vụ giáo xứ, tổ chức các sinh hoạt thiếu nhi giới trẻ, đặc biệt là các em mồ côi bị nhiễm HIV. Mục vụ lao động di dân Việt Nam mà mình làm hiện nay ngày càng rõ nét hơn. Trong giáo phận Udon Thani, nơi mình đang hoạt động truyền giáo, hiện nay có hai thánh lễ tiếng Việt hàng tháng. Một thánh lễ tại tỉnh Khon Kaen, và một thánh lễ ở tỉnh Udon Thani. Ngoài ra nhóm thanh niên Việt Nam tại Nong Bua Lamphu, nơi mình đang sống và làm việc hiện nay, tuy không lớn, nhưng sinh hoạt rất hăng say và đều đặn. Mỗi tối thứ sáu cuối tuần, nhóm giới trẻ Việt Nam tụ họp để cầu nguyện, chia sẻ lời Chúa và sinh hoạt. Mặc dầu các bạn trẻ bị chia phối bởi nhiều điều trong cuộc sống, đặc biệt ở tuổi thanh niên với rất nhiều sức sống, nhưng có sự hướng dẫn của mình, các bạn cũng phần nào biết sống nề nếp và đạo đức. Tuy nhiên, không phải ai cũng sống tốt và đã không ít bạn trẻ đã có những hành động ngông cuồng làm cho mình thật buồn và thất vọng. Có khi thấy các bạn làm những điều sai trái thật lớn, cho dù mình có chỉ bảo như thế nào đi nữa, cũng làm cho mình muốn làm ngơ, mặc kệ bọn nó làm gì thì cứ làm, không sống bống chết. Nhưng rồi cuối cùng mình cũng không thể như vậy được. Và mình cứ tìm cách để khuyên răn và dạy bảo. May ra có khi nào đó nó sẽ tĩnh thức và thay đổi lối sống theo chiều hướng tích cực hơn.

Nong Bua Lamphu, ngày 26.6.2011

No comments: