Chuyến tông du đến Thái Lan của ĐGH được thông báo.



Sau một thời gian khá dài thì cuối cùng “tin đồn” cho rằng Đức Giáo Hoàng Phan-xi-cô sẽ tông du Thái Lan vào tháng 11 trước khi tới Nhật cũng đã được chính thức thông báo một cách long trọng chiều hôm qua trong một cuộc họp báo được chủ toạ bởi Đức Khâm Sứ Toà Thánh, ĐGM. Tschang In-Nam và ĐHY Francis Xavier Kriengsak, chủ tịch HĐGMTL. Lý do có sự “chậm trễ” trong việc thông báo là vì có một số vấn đề cần phải được nhất trí giữa Toà Thánh Vatican, HĐGMTL và chính phủ Thái. Tuy nhiên, trong lúc chờ ngày để chính thức thông báo thì phía sau đã có nhiều sự chuẩn bị nội bộ, như lên lịch trình của ĐGH, phân chia trách nhiệm trong các khâu tổ chức, đặc biệt là công việc truyền thông. Cùng ngày chuyến tông du được thông báo, văn phòng truyền thông xã hội của HĐGMTL đã phổ biến trang web, trang Facebook, nhóm Line cũng như poster và logo của chuyến tông du. Ngoài ra, một video dài 10 phút cũng được phổ biến để tóm tắt lịch sử sứ vụ truyền giáo tại Thái Lan 350 năm qua, đồng thời liên kết sự kiện chuyến tông du với bối cảnh Giáo hội Thái Lan mừng năm thánh 350 truyền giáo trên vùng đất Xiêm.

Nhằm mục đích tôn trọng quy trình của Giáo hội trong cách phổ biến thông tin và phòng ngừa tin thất thiệt, thời gian qua những người làm việc phía sau không dám tiết lộ những gì đang diễn ra cho đến khi chuyến tông du được chính thức công bố. Khoảng hai tháng trước, mình cũng đã được liên lạc để cộng tác trong sự việc, cụ thể khâu đón tiếp các vị khách nước ngoài sẽ đến Thái Lan trong những ngày tông du. Bên phía ban tổ chức cho hay việc tiếp khách sẽ là một trong những công việc quan trọng và rất bận rộn, chủ yếu làm việc ở hậu trường. Vì thế, trong những ngày đó, mặc dầu sẽ có rất nhiều anh chị em Việt Nam muốn liên lạc với mình để xin hướng dẫn, nhưng e rằng mình sẽ không có giờ để giúp được bao nhiêu.

Từ hôm qua đến giờ, mình đã nhận được rất nhiều câu hỏi xin thêm thông tin chi tiết. Tuy nhiên, chương trình cụ thể về chuyến đi sẽ không được phổ biến cho đến khi đã có sự thống nhất từ các bên liên quan. Việc này để tránh việc phổ biến sai thông tin để rồi phải đính chính lại sau đó. Mình hy vọng rằng, mọi người sẽ tham khảo những gì mình đã đăng trên FB xem có thông tin mình cần có hay không trước khi nhắn tin đặt câu hỏi. Ngoài ra, có những điều anh chị em muốn biết mà tìm không thấy câu trả lời từ FB của mình cũng rất có thể vì mình đơn giản chưa có thông tin đó. Dù sao đi nữa thì mình sẽ cố gắng cập nhật những thông tin cần thiết nhằm phục vụ những anh chị em Việt Nam tại Thái Lan cũng như ở Việt Nam đang cùng chung niềm vui với Giáo hội Thái Lan trong sự kiện đặc biệt này.

14.9.2019

Người Việt trên đất Thái 5: Công việc “nặn” ra tiền



Những ai đã từng đi ăn tại các nhà hàng mú cả-thả (thịt nướng) tại Thái Lan có thể đã từng thấy có người vào quán chào bán những món hàng như đồ chơi trẻ con hoặc vé số tại bàn của thực khách. Những người bán hàng này thì ít khi nhận được nhiều sự quan tâm của khách hàng. Nhưng có một nhân vật có thể gây được chú ý của nhiều thực khách, đặc biệt là trẻ em, đó là người tạo hình bong bóng nghệ thuật.

Nghề nặn bong bóng để tạo thành các hình khác nhau như bông hoa, thú vật, các nhân vật hoạt hình… những năm qua đã trở thành một công việc mà có một số người Việt lao động tại Thái Lan đã theo làm. Một trong những người bước vào nghề này sớm nhất tại Thái Lan là anh Nguyễn Mạnh Hùng (thị trấn Thạch Hà, tỉnh Hà Tĩnh). Sau khi tìm cách mưu sinh với đủ thứ công việc như phục vụ nhà hàng, may áo quần, rửa xe, giữ xe…anh Hùng đã quyết định tìm hiểu và học hỏi nghề tạo hình bong bóng sau một lần thấy có người làm công việc này tại một quán thịt nướng.

Một người khác cũng đã hành nghề nhiều năm đó là anh Nguyễn Văn Tiến (thị trấn Thạch Hà, tỉnh Hà Tĩnh). Như anh Hùng, anh Tiến thấy người Thái hành nghề trong quán và nhận được sự quan tâm của nhiều khách hàng, đặc biệt là các em thiếu nhi, nên anh Tiến đã liên lạc để học cách làm bong bóng.

Anh Tiến kể: “Trước đây tôi làm nghề bồi bàn và thấy người Thái họ làm nên tôi rất thích vì thấy trẻ em quấn quýt vui đùa vui vẻ. Rồi thấy khách bàn này bàn nọ kêu rất nhiều. Tôi thầm nghĩ, công việc này xem kiếm ra tiền! Từ đó tôi tìm hiểu rồi hỏi người Thái đó có dạy không. Họ bảo là có nhưng khi tôi quyết định học thì họ đem cho một bao bóng bóng, một quyển sách và một cái bơm. Họ bảo tôi trả 1.500 baht, nhưng rồi họ lại không dạy cho tôi. Tôi đành phải tự học theo sách, vừa học vừa làm công việc trông xe. Sau khi tôi học hết quyển thứ nhất, tôi đã tìm mua thêm quyển khác tại nhà sách để tiếp tục học. Khi đã học hết hai quyển sách đó là tôi quyết định bắt đầu hành nghề.”

Khi hành nghề tạo hình bóng bóng ở các quán ăn, để thu hút được sự chú ý của khách hàng, người làm, ngoài việc phải có khả năng tạo các hình mẫu đẹp và thú vị, thì còn phải hóa trang để trở thành một “chú hề bong bóng” khôi hài. Việc trang điểm mặt và mặc một bộ đồ hài hước đối với các anh chàng thanh niên có thể xem như là một sự hy sinh lớn vì công việc và nghệ thuật. “Nhiều lúc hóa trang xong nhìn vào gương, tôi cũng thấy buồn cười,” anh Hùng chia sẻ. “Có nhiều trẻ con cũng rất thích thú khi thấy mình, nhưng cũng có những bé thấy mình là sợ hải, không dám nhìn.”

Tuy trẻ em là đối tượng quan trọng trong nghề làm bong bóng, nhưng sau khi những quán phục vụ khách hàng là gia đình đóng cửa thì người làm lại tìm đến những quán rượu, quán bar, nơi đối tượng khách hàng lại là những cặp tình nhân, trai gái. Vì thế công việc bắt đầu từ sớm chiều có thể kéo dài đến nửa đêm. Thu nhập từ công việc làm bong bóng chủ yếu đến từ tiền “boa” mà khách cho tùy ý. Vì thế có khi tiền boa có thể lên đến hàng trăm baht cho một mẫu bong bóng, nhưng cũng có khi chỉ được 20 baht hoặc không được baht nào. Vào ngày cuối tuần, những người làm giỏi có thể được mời để làm “show” ở các sự kiện tại trường học, khách sạn, công viên v.v. với “cát-xê” nhỉnh hơn ngày thường.

Thời gian gần đây, số người Việt Nam hành nghề tạo hình bong bóng đã gia tăng lên hàng chục người, hầu hết do người này truyền nghề lại cho người kia. Anh Tiến cho hay đã từng dạy nghề lại cho 17 người. Một trong những “học trò” của anh Tiến là anh Nguyễn Văn Chiến (thị trấn Thạch Hà, tỉnh Hà Tĩnh). Anh Chiến chia sẻ, “Cách đây vài năm, trong khi đang bị thất việc lâu dài thì anh Tiến đã hứa sẽ bày cho tôi cách tạo hình bong bóng. Tôi cũng thấy công việc này thú vị nên đã lao vào học.” Hiện anh Chiến đang làm việc tại tỉnh Korat.

Số lượng người hành nghề đông hơn cũng đồng nghĩa có thêm cạnh tranh trong công ăn việc làm. Tuy nhiên, những ai làm nghề này đều chia sẻ rằng cảm thấy vui với công việc. “Tôi cảm thấy vui và không bị áp lực gì,” anh Chiến cho hay. “Và phần lớn mình làm cho trẻ em. Các em thấy vui và mình cũng vui vì kiếm được tiền từ chính tay mình làm ra.”

Anh Hùng cũng có cảm nhận tương tự: “Những sản phẩm mình làm ra luôn đem lại những niềm vui, tiếng cười cho trẻ em và hạnh phúc cho những đôi tình nhân. Điều này cũng làm cho mình biết được giá trị của công việc, nên mình càng yêu và đam mê nghề nhiều hơn.”

Đối với lao động di dân Việt Nam tại Thái Lan thì sự khó khăn nhất có lẽ là sự bất hợp pháp. Vì thế, việc bắt bớ xảy ra thường xuyên đối với những người làm công việc như phục vụ nhà hàng, bán hàng ngoài đường phố, trông bãi xe, v.v. Tuy nhiên, anh Tiến cho hay từ ngày bắt đầu hành nghề tạo hình bong bóng đến nay chưa một lần bị bắt. Lý do là vì người làm bong bóng không có “bán” hàng mà chỉ nhận những số tiền mà khách tặng cho mình. Tuy nhiên, việc người làm nghề bong bóng ít bị bắt cũng có thể vì những anh cảnh sát không nở lòng nào đi còng tay một chú hề bong bóng đang mang lại nụ cười và niềm vui cho các em thiếu nhi trong những quán ăn gia đình đầm ấm.

A. Lê Đức

Gặp nhau bằng mặt




So với nhiều người khác thì mình đến với mạng xã hội không sớm lắm. Facebook chính thức được phổ biến năm 2006, nhưng mãi đến năm 2010 mình mới đăng ký tài khoản. Trước đó mình chưa hề nghe biết gì về ứng dụng mạng xã hội này hoặc các ứng dụng khác. Hè năm 2010, một tình nguyện viên người Mỹ đến giúp chương trình sinh hoạt hè cho thiếu nhi ở giáo xứ mình đã khuyên mình nên sử dụng Facebook. Cô ta bảo rằng FB không chỉ là phương tiện tốt để liên lạc với người thân, kết nối với những người khác trên thế giới, mà còn có thể giúp mình để quãng bá sinh hoạt của giáo xứ cũng như tìm ân nhân cho các sinh hoạt đó. Đối với một linh mục truyền giáo đang phục vụ ở một nơi khá xa xôi vùng Đông bắc Thái lan thì những điều cô tình nguyện viên nói nghe thật hấp dẫn. Vì thế, mình đã quyết định đăng ký tài khoản cho cá nhân cũng như cho nhà thờ. Thế là từ đó cho đến nay mình đã gắn bó rất trung thành với ứng dụng mạng xã hội này.

Quả thật Facebook đã hỗ trợ một phần không nhỏ vào các sinh hoạt mục vụ của mình trong suốt 9 năm qua. Từ khi có tài khoản Facebook, mạng xã hội đã giúp mình giới thiệu hình ảnh giáo xứ mà mình từng quản nhiệm với nhiều người ở phương xa. Có lần mình tổ chức một chương trình tĩnh tâm giới trẻ tại tỉnh Nong Bua Lamphu, một tỉnh lẻ ít tai biết đến. Thế mà qua sự quãng bá trên Facebook cũng đã có một số người từ Bangkok và các tỉnh khác đến tham dự.

Facebook là phương tiện đã giúp mở rộng cánh đồng mục vụ của mình, đặc biệt đối với các bạn lao động di dân Việt Nam tại Thái Lan. Bởi vì môi trường làm việc cũng như cuộc sốg không cho phép các bạn có điều kiện để tiếp cận với các linh mục trực tiếp, mạng xã hội trở nên phương tiện thuận lợi cho các bạn nhận được sự hỗ trợ đối với những vấn đề trong cuộc sống.

Hàng ngày mình luôn nhận được nhiều tin nhắn với các câu hỏi khác nhau. Có người muốn biết thông tin về luật pháp hoặc các vấn đề liên quan đến luật lao động, di trú. Có người nhờ dịch từ tiếng Việt qua tiếng Thái tên những căn bệnh để có thể đi khám tại bệnh viện. Có người xin được tư vấn về cuộc sống, đời sống tình cảm, gia đình… Có người xin lời khuyên đối với những lựa chọn quan trọng trong cuộc sống. Và còn nhiều câu hỏi khác nữa.

Với những câu hỏi mình nhận được thì mình đáp ứng bằng nhiều cách khác nhau. Những câu hỏi nào mình có thể trả lời một cách nhanh gọn thì mình sẽ trả lời cho người đặt câu hỏi. Có những câu hỏi ngoài tầm hiểu biết của mình thì mình bảo là không biết. Có câu hỏi liên quan đến thẩm quyền của người khác để trả lời hoặc giúp đỡ thì mình giới thiệu đến các vị ấy. Và có những câu hỏi khá dài dòng, phức tạp và đòi hỏi sự tìm hiểu chi tiết về sự việc mới có thể đưa ra nhận xét thì mình xin phép không trả lời qua tin nhắn vì mình nghĩ rằng Facebook không phải là cách hiệu quả nhất trong việc trao đổi những đề tài nhạy cảm hoặc phức tạp.

Như bao nhiêu thứ khác, mọi công cụ đều có mặt trái và mặt phải. Mạng xã hội cũng không ngoại lệ. Nhưng đối với mình, FB đã giúp cho mình đến được với nhiều người hơn, cho dù chỉ một cách rất hạn chế. Mình nhận thấy rằng qua không gian “an toàn” của mạng lưới, những người tìm đến mình cảm thấy mạnh dạn để chia sẻ và cởi mở tâm hồn hơn. Họ sẵn sàng chia sẻ với mình nhiều điều mà có thể sẽ không thể làm được khi đối diện trực tiếp vì ngại ngùng. Nhưng cũng rất tiếc là mình không thể nào đáp trả một cách xứng đáng trước sự cởi mở đó bởi vì không phải việc gì mình cũng có thể trao đổi qua tin nhắn.

Cuối cùng, để thật sự gặp gỡ và nâng đỡ lẫn nhau trong cuộc sống, người ta cũng cần phải đến với nhau, trực tiếp lắng nghe và nhìn vào ánh mắt của nhau chứ không phải qua mành hình. Nhưng nếu điều đó không thể xảy ra được vì điều kiện không cho phép thì mạng xã hội vẫn là một công cụ hỗ trợ tuyệt vời nhất hiện nay mà chúng ta có được.

Bangkok, ngày 2.9.2019