Mình là một ngân hàng


Từ gần đây mình đã trở thành một ngân hàng mở tài khoản không trả tiền lời. Các bạn trẻ lao động người Việt trước đây hay có tính làm ra bao nhiêu sài bấy nhiêu, không biết tiết kiệm để gởi về cho gia đình, bây giờ đã tìm đến mình để gởi tiền tiết kiệm. Tối nay thằng Công đến gởi 2,500 baht. Nó nói phải gởi không thôi để đó lỡ xài thì không còn nữa.

Từ ngày có nhiều đứa đem tiền tới gởi mình phải làm một cái sổ, ghi rõ ràng người nào gởi bao nhiêu vào ngày nào. Mình còn bắt nó ký vào sổ một cách nghiêm túc. Tụi nó cũng thấy tức cười, nhưng mình bảo là phải làm như vậy mới rõ ràng, sau này không bị lẫn lộn về số tiền đã gởi. Mình cũng nói nữa đùa nữa thật với các bạn rằng mình là ngân hàng gởi vào thì được chứ rút thì không cho. Đó cũng là vì không muốn tụi nó cứ cần lúc nào thì tới rút lúc ấy rồi cuối cùng không tiết kiệm được gì.

Trong sổ của mình cũng có tên của mấy bạn đến mượn tiền hoặc mua đồ còn thiếu chưa trả. Mình thấy tụi nó mua những thứ đồ dùng hằng ngày ở các tiệm tạp hóa tại NBL hơi mắc nên quyết định đi mua đồ ở một siêu thị bán sỉ ở Udon Thani, rồi đem về bán lại cho họ với giá đã mua. Tính ra cũng tiết kiệm được nhiều. Ví dụ nếu các bạn chạy ra tiệm 7-Eleven mua một cái bàn chãi đánh răng thì cũng mất gần 20 baht. Nhưng nếu mua từ mình thì chỉ mất khoảng 7 baht. Một cục xà bông tắm hiệu Lux chỉ mất 4-5 baht. Một cuốn vở để học chỉ mất 8 baht, trong khi mua ngoài tiệm bán lẽ cũng mười mấy baht.

Thế là bây giờ mình không chỉ là một nhà phân phối hàng hóa mà còn là một ngân hàng tiết kiệm nữa. Cũng chỉ là những cách nho nhỏ để giúp cho các bạn trẻ dành dụm được một ít từ số tiền kiếm được hàng tháng. Thực là một điều vui khi giáo xứ nhỏ bé của mình không chỉ là một nơi để dựa tinh thần mà còn giúp cho các bạn về mặt "kinh tế" nữa.

Nong Bua Lamphu, ngày 11.3.2009

Trời nóng người cũng nóng


Mùa nóng đến với vùng đông bắc Thái Lan theo thời gian đã định. Tháng 3 tháng 4 thì nhiệt độ lên rất cao. Trời nóng bức làm cho con người cũng thêm khó chịu. Mấy ngày nay ăn không thấy ngon. Ngủ cũng không thẳng giấc. Buổi tối ngủ mình phải mở hai cái quạt, một cái quạt dưới đất một cái quạt trên trần nhà.

Một số người thúc mình hãy mua máy lạnh gắn vào phòng ngủ vì phòng ngủ chưa có máy lạnh. Nhưng nghĩ lui nghĩ tới vẫn chưa quyết định sẽ mua hay không. Có ba vấn đề đang cản trở. Thứ nhất là căn nhà mới xây xong chưa đầy một năm, nếu gắn máy lạnh thì phải đục khoét tường sợ rằng mất đẹp. Thứ hai là cái máy lạnh đàng hoàng cũng mất hết 20,000 baht (gần 600 USD) - một số tiền không hề nhỏ. Thứ ba là có máy lạnh rồi thì sẽ phải trả tiền điện cao hơn, mà hiện nay ngân quỷ của giáo xứ thì luôn luôn nằm trong tình trạng bị thiếu hụt. Nghĩ lại thấy mùa nóng cũng chỉ vài tháng. Nóng rồi cũng qua. Nhiều người cũng đâu có máy lạnh để xài. Người ta ở được thì tại sao mình lại không?
____________

Sáng nay một bác sĩ và nhân viên ở bệnh viện tỉnh NBL đến gặp mình để bàn thêm về việc dạy tiếng Anh cho các bác sĩ và y tá tại bệnh viện. Mình đưa cho họ giáo trình mình đã chuẩn bị sẵn với những bài học liên quan đến công việc tại bệnh viện. Ông bác sĩ hỏi thêm về lối truyền đạt kiến thức của mình. Mình cũng trình bày cho hay cách dạy và mục đích mà mình hướng tới trong việc dạy tiếng Anh. Ông tỏ ra đồng ý và hài lòng với điều mình trình bày. Ông bác sĩ và cô nhân viên lấy tập giáo trình để mang đi họp ở bệnh viện. Nếu mọi sự êm xuôi thì sẽ bắt đầu vào tháng tư và kết thúc giữa tháng 7.
______________

Mùa hè mình không phải đi dạy học nên việc tuyên úy cho TT HIV/AIDS được đều đặn hơn. Những ngày này mình gặp gỡ các bệnh nhân nhiều hơn cũng như đi sát hơn với những vấn đề đang diễn ra trong TT. Hiện mình đang giúp giải quyết vấn đề của một bệnh nhân nam mới vào TT, có vợ mới sinh con ở nhà, mà bây giờ lại thích một bệnh nhân nữ đang sống ở trên khu vườn của TT. Anh ta tự ý đi lên rẩy để gặp gỡ người phụ này và còn bảo rằng anh ta rất thích bà. Một đều trớ trêu là anh ta đã không nói được nữa do vi trùng HIV ảnh hưởng, và người phụ nữ này thì chồng mới chết cách đây chỉ vài tuần. Tại sao con người mau thay lòng đổi dạ quá nhỉ?

Nong Bua Lamphu, ngày 10.3.2009

Mục vụ hằng ngày


Tuần này TT có hai bệnh nhân mới, một người thanh niên 27 tuổi và một bà 43 tuổi. Người đàn ông tên Thóp còn người đàn bà tên Toy. Hai người đều bị nhiễm HIV nhưng thân thể bị ảnh hưởng khác nhau. Bà Toy thì gầy đi. Bà nói trước đây nặng trên 50 kg, nhưng bây giờ chỉ còn b mươi mấy kg. Thóp thì bị vi trùng ảnh hưởng như thế nào mà bây giờ đã mất đi khả năng nói.

Mình đã bắt đầu chương trình giúp cho Thóp luyện đọc để phát ra tiếng một cách rõ ràng. Mình lấy trên tủ sách của mình cuốn cẩm nang dùng để học đọc tiếng Thái. Trong sách có những âm và chữ căn bản để cho người học tiếng Thái luyện đọc dần dần. Giờ mình không còn dùng nó để học nữa nhưng để giúp luyện cho Thóp phát âm. Thóp đọc từng âm tương đồi rõ, nhưng khi có hai ba âm liên tục thì bổng nhiên trở nên khó khăn hơn.
Biết là việc phát âm làm cho anh mỏi miệng và mệt nên mình cũng cố gắng khen ngợi anh nhiều để tăng tinh thần phấn khởi cho anh. Ngoài ra đọc một lúc thì cho nghỉ mệt và uống nước để bớt căng thẳng.

Tối qua là lần thứ hai có chặng đàng Thánh giá tại giáo xứ. Số người đến tham dự chỉ khoảng 12 người. Mặc dầu không nhiều nhưng mình vẫn tổ chức những buổi đi chặng đàng Thánh giá mỗi thứ 6 hàng tuần trong Mùa Chay để nhắc nhở cho giáo dân biết phải trau dồi lòng đạo đức của mình. Cho dù chỉ một vài người trở nên đạo đức hơn bởi vì những sinh hoạt này thì cũng như mình đã làm trách nhiệm mục vụ của mình đối với giáo dân.

Tối nay lại có buổi đọc kinh tối thứ bảy đầu tháng tại gia đình ông Arnold. Đây là thêm một sinh hoạt nữa hầu giúp cho giáo dân có cơ hội để gặp gỡ, chia sẻ và cầu nguyện với nhau trong không khí ấm cúng của tư gia. Nhiều giáo dân vẫn chưa mặn mà với những buổi đọc kinh này. Chi riêng giới trẻ là luôn luôn có mặt và rất thích thú với việc đi đọc kinh ở các tư gia. Ở giáo xứ này rất hiếm thấy người lớn làm gương cho giới trẻ, mà nhiều khi lại thấy ngược lại. Cũng hy vọng rằng sự hăng say và nhiệt thành của các bạn trẻ sẽ làm cho người lớn cảm thấy áy náy và không chịu để cho bọn trẻ tỏ ra đạo đức hơn mình.

Nong Bua Lamphu, ngày 7.3.2009