Các trách nhiệm của mình liên quan đến chuyến tông
du của ĐTC Phan-xi-cô đến Thái Lan xem như đã hoàn tất tối hôm qua. Hôm nay có
một ngày để nghỉ ngơi mình cũng đã phần nào lấy lại sức khỏe. Có lẽ đây là lúc
tốt nhất để viết vài dòng nhật ký. Nếu mình không viết hôm nay thì chắc cũng sẽ
không bao giờ viết vì cuộc sống và công việc sẽ cứ tiếp diễn với những sinh hoạt
mới, với những công việc mới để chi phối thời giờ và tâm trí.
Phải công nhận Giáo hội Thái Lan nhỏ nhưng không
phải dạng vừa. Chỉ trong vòng hơn hai tháng từ khi được công bố chính thức về
chuyến thăm mục vụ của ĐGH đến Thái Lan mà các khâu tổ chức đã được hoàn tất
thành công và tốt đẹp. Mình không phải là thành viên trong ban tổ chức chính
nên mình không biết hết những gì phía sau những công việc phải làm, đặc biệt là
những vấn đề liên quan đến chính quyền, hoàng gia v.v.
Trong hàng loạt công việc trong khâu tổ chức thì mình
được giao hai lĩnh vực chính là cộng tác trong ban đăng ký vé cho khách hành
hương quốc tế và ban đón tiếp khách thuộc Hội đồng giám mục Á châu. Trong hai
việc này công việc phức tạp hơn là việc giúp cho người nước ngoài đăng ký, đặc
biệt trong lúc đầu khi ban tổ chức chưa thể xác định được sẽ cấp cho người nước ngoài bao nhiêu vé để tham dự Thánh lễ đại
triều và các sự kiện khác. Điều này chỉ có thể làm được sau khi lượt đăng ký vé
cho người Thái Lan đã hoàn tất và BTC có thể đưa ra con số ban đầu về việc cấp
vé cho người nước ngoài.
Thoạt đầu, số vé có thể cấp cho các nước rất ít so
với nhu cầu. Ở Việt Nam số lượng vé mà các cá nhân và tổ chức liên lạc xin lên
tới 8.000 trong khi BTC chỉ có thể cấp cho một nửa số lượng yêu cầu. Chỉ về sau
thì BTC mới có thể dần dần gia tăng số vé cấp cho người nước ngoài, giúp cho
người Việt Nam có thể đăng ký được như nhu cầu thực tế.
Tuy nhiên, đến những ngày cuối cùng sau khi đã quá
hạn chót để đăng ký vé thì nhiều người từ các nước lại liên lạc để xin đăng ký.
Nhiều người nhắn tin hoặc gọi điện thoại cho mình trực tiếp để xin vé. Có người
chưa có vé nhưng vẫn mua vé máy bay qua Thái Lan để tham dự Thánh lễ. Nhiều người
không biết rằng việc tham dư Thánh lễ đại triều cần phải có vé mới vào cổng được.
Thêm một vấn đề mà BTC phải giải quyết
là có nhiều người đăng ký nhưng lại không đến tham dự trong khi những người
khác muốn đến tham dự nhưng lại không có vé. Có người đăng ký cùng một lúc hai
ba nơi nên có nhiều hơn một tấm vé được in cho mình. Có người giấy tờ không hợp
pháp nhưng lại đăng ký vé rồi lại không dùng nó được. Và có người là linh mục
nhưng lại đăng ký vé giáo dân rồi sau đó muốn đổi thành vé linh mục để được đồng
tế. Có người đăng ký vé nhưng lại không thể đến nhận vé theo ngày giờ quy định
nên phải nhờ BTC giúp giải quyết. Có những người đã có vé nhưng muốn nhường lại
cho người khác sử dụng nên BTC cũng phải tìm cách để hỗ trợ cho điều này. Có
người liên lạc chỉ xin 1 vé, nhưng có người viết thư xin đến hàng nghìn vé, chủ
yếu là các công ty du lịch.
Khi mình được nhờ để giúp trong ban đăng ký vé,
mình không ngờ sẽ có quá nhiều vấn đề phát sinh mà mình phải giải quyết cho đến
giờ chót khi thánh lễ đại triều đã gần bắt đầu. Nhưng với sự nỗ lực của mọi người
trong ban và sự tận tình của các tình nguyện viên người Thái và Việt, mọi thứ
đã diễn ra tốt đẹp. Trong sân vận động vẫn có những nơi thấy ghế trống không có
người ngồi mặc dầu vé đã được in để lấp hết những hàng ghế đó. Nhưng việc này
có lẽ khó tránh được. BTC cũng chỉ có thể cấp vé theo yêu cầu còn việc ai đó có
đi tham dự hay không thì mình không thể nào kiểm soát được.
Mình chỉ thấy vui khi đến ngày và giờ chót mà BTC
vẫn có thể giúp cho những người tới xin vé có được tấm vé để vào tham dự Thánh
lễ. Những tấm vé đó là từ nỗ lực kêu gọi những ai không đi trả vé lại để nhường
cho người muốn đi nhưng chưa có vé. Và cũng vào những ngày chót mà mình và anh
John trong ban vé vẫn trả lời những email xin vé để tạo điều kiện cho họ có thể
tham dự lễ.
Với những gì mình đã đóng góp trong việc tổ chức
các sự kiện, mình cảm thấy thật hạnh phúc khi có cơ hội phục vụ giáo hội. Mình
hạnh phúc khi chứng kiến các giáo dân có cơ hội để nhìn thấy vị cha chung tận mắt.
Có người được chạm vào vạt áo của ngài, được hôn nhẫn của ngài, được ngài ôm
hôn. Và ai đến với ngài cũng đã được ngài ban cho phép lành trọng thể. Mình hạnh
phúc khi thấy những nụ cười sáng ngời trên môi của các giáo dân bất chấp nắng gắt
để ngồi chờ lễ trong sân vận động không có mái che. Mình hạnh phúc khi thấy các
cán bộ cảnh sát an ninh, các nhân viên trật tự và tình nguyện viên y tế người
Phật giáo vui vẻ, lịch sự và hài hòa với những người khách Công giáo hầu tạo
nên một ấn tượng tốt về đất nước Thái Lan cũng như giúp cho Thánh lễ được trang
nghiêm và sốt sắng.
Những ngày trước lễ và khi đang diễn ra các sự kiện,
không chỉ mình mà những người trong các BTC cũng đã thật vất vả. Các cha dường
như ai cũng mất ngủ vì không có giờ ngủ hoặc vì quá lo lắng mà ngủ không ngon.
Nhiều người nghe nói tới ban bệ thì cứ tưởng là nó đồ sộ lắm, nhưng cái “bộ phận
in vé” chỉ là một thầy giáo tên Kệng là người phải lên danh sách và in toàn bộ
số vé cho tất cả các tham dự viên của các sự kiện liên quan đến chuyên tông du.
Cái ban đăng ký vé cho khách quốc tế cũng chỉ có 3 người. Mà trong ban này thì
có mình và anh John thì phải giúp thêm ban đón tiếp quan khách. Đó là chưa kể
anh John là nhân viên toàn thời giờ của tổ chức Caritas Thái Lan, còn mình vẫn
phải đi dạy học trên Đại Chủng Viện như thường lệ. Riêng cô Nọi là thành viên thứ 3 trong ban thì còn phải đảm
trách thêm việc đón tiếp và sắp xếp chỗ ăn ở cho phái đoàn Vatican trong suốt
chuyến đi.
Ở các nước khác thì các ban ngành có lẽ sẽ có rất
nhiều thành viên. Nhưng Thái Lan là một giáo hội nhỏ bé, nhân sự hạn chế nên
ban bệ không đồ sộ. Tuy nhiên, con số ít không nghĩa là không thể làm việc hiệu
quả và nhanh chóng. Mặc dầu trong khâu tổ chức có nhiều bất cập vì lý do khách
quan cũng như chủ quan, nhưng cuối cùng điều mà Giáo hội Thái Lan đã làm được
trong sự kiện ĐTC đến thăm mục vụ thì có thể không ai ngờ được đó là thành tích
của một giáo hội với chỉ vỏn vẹn hơn 300.000 giáo dân trên toàn quốc. Con số
này chỉ tương đương với một giáo phận tại Việt Nam.
Năm nay kỷ niệm 350 sứ vụ truyền giáo tại Thái
Lan. Chuyến tông du của ĐGH đến đất nước này và những gì đã xảy ra trong những
ngày vừa qua cho thấy rằng Thiên Chúa không bao giờ lãng quên những đàn chiên
bé nhỏ của Ngài được phản ảnh qua việc ĐTC đến thăm mục vụ một giáo hội mà chỉ
chiếm 0.5% dân số đất nước. Tuy nhiên, một con người bé nhỏ cũng có thể làm những
việc to lớn khi đã có ơn Chúa. Những gì Giáo hội Thái Lan đã làm được trong mấy
ngày qua chắc chắn đã có ơn Chúa trợ giúp. Mình tin rằng các ân sủng sẽ còn tiếp
tục được tuôn đổ xuống trên Giáo hội Thái Lan trong suốt năm thánh này để Giáo
hội không ngừng thăng tiến và kiên trì trong việc thi hành sứ vụ tình yêu của
Thiên Chúa.
Bangkok, ngày 23.11.2019
No comments:
Post a Comment