Nhìn lại chương trình "Hành Trình Với Đức Kitô" 2013



Đã gần một tháng từ ngày mình tổ chức chương trình họp trại giới trẻ Việt Nam tại Thái Lan với chủ đề "Hành Trình Với Đức Kitô" tại Nong Bua Lamphu. Đây là lần thứ 3 mình tổ chức sinh hoạt này và nó là chương trình hội trại duy nhất dành cho các bạn trẻ Việt Nam tại Thái Lan nên cũng khá đặc biệt. Năm này lạ đặc biệt hơn hẳn hai năm trước vì có sự tham gia của thêm nhiều bạn trẻ hơn, đặc biệt là từ Bangkok. Hai năm trước mình ở NBL nên không dễ vận động các bạn trẻ từ Bangkok đi tham dự. Năm này, một phần vì mình đã dọn về Bangkok ở nên việc phổ biến cho các bạn ở Bangkok có phần thuận tiện hơn. Điều thứ hai là năm này có sự cộng tác của cha James Hanh Vũ Dòng Đaminh. Nhờ sự năng nổ và việc huy động của cha Hanh mà số các bạn trẻ ở Bangkok đi tham dự đông hẳn lên. Năm trước chỉ có chưa đến 10 bạn mà năm này số lương lên đến hơn 40 bạn. Hiệp Hội phải thuê ba chiếc xe du lịch 16 chỗ ngồi để đưa các bạn đi.

Riêng số lượng các bạn đến từ vùng đông bắc như Nong Bua Lamphu, Khon Kaen và Udon Thani cũng có phần nhiều hơn năm trước nên tổng số tham dự viên lên đến khoang 100 người. Tuy không đông nhưng so với điều kiện của ban tổ chức và của các bạn lao động thì đây là một số lượng rất tốt. Và với con số như thế này thì cũng vừa đông để cảm thấy có không khí hội họp mà lại không quá mức làm cho khó kiểm soát.



Năm này ngoại việc có sự cộng tác của cha Hanh thì mình còn nhận được sự giúp đỡ của một bạn trẻ tên Hoàng Anh, một món quà bất ngờ Chúa gởi đến cho mình trong dịp này. Hoàng Anh đã liên hệ với mình sau khi nghe về chương trình và ngõ ý muốn đóng góp tài năng của mình. Vì mình chưa tiếp cận với H.A. trước đây và chưa có cơ hội chứng kiến khả năng của bạn nên mình chưa chắc chắn bạn có hiểu được mô hình và cách thức làm việc của mình hay không. Dù sao đi nữa thì mình có một lối làm việc và suy nghĩ riêng và mình có mục đích rất rõ rệt muốn đạt được cho những sinh hoạt mà mình khởi xướng. Những ai nắm được suy nghĩ của mình mới có thể giúp mình đạt được mục tiêu đặt ra.

Mặc dầu mình chưa biết H.A. và em ấy cũng chưa biết nhiều về mình, nhưng vì H.A. đã bày tỏ sự mong muốn cộng tác và sự nhiệt tình, hy sinh nghỉ làm việc và đi xe đường xa để đến tham dự cuộc họp bàn về chương trình nên mình đã không có lý do gì để không giao cho em một trách nhiệm rất quan trọng, đó là làm quản trò cho ba ngày trại. Và kết quả là khi Chúa đã ban cho chúng ta một món quà thì món quá đó phải thực sự bổ ích cho mình. H.A. không chỉ đã hoàn tất tốt vài trò của mình để mang lại sự vui nhộn, trẻ trung, và hài hòa trong chương trình, mà còn làm cho mình đỡ mệt rất nhiều. Những năm trước, mình phải làm dường như hết mọi thứ ngoài việc thuyết giảng nên rất mệt. Năm này có H.A. nên không chỉ đỡ mệt mà có thể nói làm tốt hơn cái mình có thể làm được.

Sau những năm huấn luyện các bạn trẻ trong nhóm Hy Vọng thì trong lần trại này, các bạn cũng đã thể hiện được phần nào sự trưởng thành hơn trong việc cộng tác tổ chức, từ khân quảng bá chương trình, gây quỹ, cho đến việc thực hành những phần của chương trình trại. Thắng đã học hỏi rất nhiều điều liên quan đến kỹ thuật nên có những tờ poster, bang-rôn, mẫu áo, và những graphics rất đẹp cho chương trình.



Đối với các bạn trẻ đến tham dự thì tinh thần rất cao. Mặc dầu nhiều người phải đi đường xa đến tham dự, thiếu ngủ mà trên khuôn mặt luôn luôn vui vẻ. Tinh thần của các bạn không thể nào làm cho mình không khỏi khâm phục. Có một vài bạn ở tại Nong Bua Lamphu, mặc dầu không phải đi đường xa nhưng phải đi làm đêm sau khi chương trình trại kết thúc mỗi tối. Làm việc xong thì sáng sớm quay lại để kịp vào chương trình của ngày mới. Thế là không được ngủ. Nhưng các bạn vẫn vui vẻ. Mình không hiểu họ làm được như thế nào. Chắc chắn phải có ơn Chúa. Và tinh thần luôn luôn vượt qua thể xác.

Ba ngày trại kết thúc trong niềm hạnh phúc, tiếc nuối của lẫn ban tổ chức và tham dự viên. Có người nói với mình chưa bao giờ có cảm giác vui và hạnh phúc như thế này từ ngày sang làm việc ở Thái Lan. Có người nói chưa bao giờ thấy gần gũi Chúa như bây giờ. Có người nói chưa bao giờ được gần gũi các cha như bây giờ. Có người nói ba ngày trại sao ít quá cho dù trước đó đã có không ít bạn quan ngại sợ rằng chương trình ba ngày dài quá sẽ ảnh hưởng đến công ăn việc làm.

Sau khi trở về từ chương trình họp trại, các bạn đua nhau chia sẻ hình ảnh, video clip, và viết lên những cảm nhận của mình trên trang facebook cá nhân và của những người bạn mới mà họ đã gặp được trong chương trình. Tinh thần của trại được tiếp nối một cách tự nhiên nhờ vào phương tiện mạng xã hội. Họ tiếp tục đồng hành với nhau và đồng hành với Đức Kitô đúng theo tinh thần của trại.

Một tháng rồi mà trên những trang cá nhân ấy vẫn còn xuất hiện những hình ảnh và video clip từ chương trình. Mới chỉ sáng nay thôi khi mình vào trang fb của mình cũng thấy một tấm hình mà một bạn trẻ đăng lên và nhắn cho mình vào "nhận hàng".



Thế đấy một sinh hoạt mà làm người ta phải tốn tiền, phải nghỉ làm việc, phải đi xa, phải mất ngủ nhưng mang lại niềm vui vẫn tồn tại cho đến bây giờ. Không có một cuộc chè chén hay một dạ tiệc nào cho dù có vui hoặc hoành tráng đến cở nào có thể mang lại cho họ một niềm vui sâu dậm như vậy. Trong chương trình trại không có rượu bia, ăn nhậu hay những thú vui thế tục khác. Chỉ có những bài hát sinh hoạt và thánh ca, những trò chơi vui, những lời chia sẻ, những lời cầu nguyện, những giây phút lắng đọng tâm hồn, những khoảng khắc đến với Chúa trong Thánh lễ, trong giờ chầu Thánh thề, trong giờ hòa giải, trong những ánh mắt nụ cười của nhau. Chỉ thế thôi và như thế thôi mới có thể để lại cho các bạn một cảm nhận sâu xa về tình yêu của Chúa và tình tương thân tương ái giữa những người bạn đang cùng đồng hành với nhau trên cõi đời này.

Bangkok, ngày 23.11.2013


Trở lại

Chúa Nhật vừa rồi mình đi dâng lễ mừng Các Thánh Tử Đạo Việt Nam ở nhà thờ cỗ Thánh Giuse Ayutthaya với các linh mục tu sĩ và các bạn trẻ Việt Nam hành hương về cố đô nước Thái để mừng một ngày lễ vô cùng quan trọng đối với người Công giáo Việt Nam. Sau thánh lễ, một bạn trẻ đến hỏi mình: - Sao dạo này cha không viết bài mới nữa?

Thoạt đầu mình nghĩ là bạn này nói về báo của Hiệp Hội Công Giáo Việt Nam tại Thái Lan nên mình trả lời là vẫn viết bài mỗi khi có số báo mới được phát hành. Nói qua lại vài câu mình mới hiểu rằng đó là cái trang blog chứ không phải báo của Hiệp hội.

Có người hỏi đến cái blog mình vừa vui vừa áy náy vì cũng đã lâu rồi mình không chia sẻ trên trang này. Không chia sẻ không phải vì không có gì để chia sẻ. Thật ra có nhiều điều để chia sẻ lắm, những niềm vui, nỗi buồn, những kinh nghiệm, những câu chuyện bi hài trong cuộc sống, những nhận xét về con người và thế giới chung quanh mình. Nếu muốn chia sẻ thì không thiếu đề tài để nói, để ghi lại, thậm chí để mổ xẻ. Nhưng bổng nhiên mình mất cảm hứng để viết từ khi nào cũng không hay. Ngồi viết cho thành câu thành cú, cho thành chuyện có đầu có đuôi bổng dưng sao thấy nó nặng nề quá. Ngược lại, đăng vài tấm ảnh trên trang facebook cá nhân, ghi vài câu là xong chuyện. Nếu có ai phản hồi thì vào trả lời tiếp. Sự việc đơn giản hơn, nhanh chóng hơn, linh hoạt hơn. Còn cái blog này xem nhiều khi vắng vẻ. Dù là biết rằng mình viết cho mình nhiều hơn là viết cho người khác, nhưng sự vắng vẻ đôi khi cũng làm cho mình đắn đo không biết có nên tiếp tục duy trì nó hay không. Dù sao đi nữa thì muốn chia sẻ với người khác thì có quá nhiều phương tiện, mà facebook là một phương tiện vô cùng phổ biến. Trên facebook mình có hàng ngìn "người bạn" mà chỉ cần mình đăng cái gì đó một phát là có bao nhiều người tiếp cận được.

Thế nhưng rồi thỉnh thoảng lại có người hỏi, "Sao cha không viết bài trên blog nữa?" là làm mình cảm thấy áy náy và có cảm giác như là mình không làm tròn trách nhiệm của mình. Vì thế nên sáng nay, sau khi dâng lễ và ăn sáng xong, mình vào trang Nhật ký này, ghi lại những dòng chữ này, đề hầu có ai đó vẫn đang còn vào trang này thì biết rằng mình vẫn còn đây, vẫn còn sống và làm việc, vẫn còn hoạt động và phấn đấu, vẫn còn rất nhiều chuyện vui buồn để kể, cho dù chữ nghĩa tiếng Việt thì kém cõi, văn chương thì mộc mạc, và đánh dấu "hỏi" "ngã" thì khi đúng khi sai. Nhưng ái có thiện tâm thiện chí thì đững bỏ mình và mình sẽ cố gắng đón nhận và trân trọng cảm tình của những ai dành cho người linh mục truyền giáo này.

Bangkok, ngày 20.11.2013

 Hình ảnh lễ mừng Các Thánh tử Đạo Việt Nam tại nhà thờ thánh Giusẻ, Ayutthaya