Áo đen
Người ta nói chiếc áo không làm nên thầy tu thì cũng đúng. Nhưng có chiếc áo thì ai cũng biết đó là thầy tu. Cái khổ là có chiếc áo rồi thì phải hỏi đó là áo màu gì nữa. Ở bên Mỹ, các linh mục thường mặc áo màu đen. Nếu đi tham dự tiệc cưới hoặc tham dự những chương trình mà cần phải ăn mặc sang trọng hơn một tí thì choàng thêm cái áo vét màu đen nữa. Thế là đen từ đầu tới chân, chỉ có cái cỗ côn là điểm nhấn màu trắng.
Nhưng đến Thái Lan thì dường như chẳng thấy ai mặc áo màu đen cả. Đa số mặc áo màu nhạt, có khi thì màu trắng, có khi màu xanh nhạt, có khi màu mỡ gà hoặc màu xám. Nếu mình có mặc áo màu đen thì cũng không ai nói gì vì dù sao thì hình ảnh linh mục trong tu phục màu đen người ta cũng đã thấy nhiều trên phim ảnh nước ngoài. Nhưng đối với người Thái thì màu đen đi liền với những sự kiện buồn như là đám tang. Nên nếu đi ăn đám cưới mà vị linh mục mặc tu phục màu đen cũng có thể làm cho một số người cảm thấy khó chịu.
Ở Việt nam thì người ta vẫn thấy các linh mục tu sĩ trong tu phục màu đen. Áo chùng thâm của các cha xứ đều là màu đen. Và tu phục của nhiều hội dòng cũng như thế, ví dụ dòng Chúa Cứu Thế. Tuy nhiên áo sơ mi thì thấy cũng nhiều màu với tông nhạt như tại Thái Lan vậy.
Bản thân mình không hay mặc áo sơ mi của các linh mục khi đi học, đi công việc bên ngoài, hoặc đi làm mục vụ giới trẻ. Nhưng khi cần mặc thì mình cũng có áo để mặc. Và từ khi đến Thái Lan thì mình cũng đã có những chiếc áo màu trắng, màu xanh, v.v. để chọn. Nhưng có lẽ mình vẫn thích nhất là chiếc áo màu đen.
Bangkok, ngày 4.2.2015
Đời sống thánh hiến

Nếu trong tháng hai cả thế giới quan tâm đến một ngày đặc biệt là ngày Valentine, ngày tình nhân, thì trong giáo hội Công giáo cũng có một ngày khác quan trọng không kém. Đó là ngày Đời Sống Thánh Hiến, trùng với dịp Lễ Đức Mẹ Dâng Chúa Giê-su trong đền thánh (ngày 2.2.2015). Năm phụng vụ này cũng là năm được ĐGH Phan-xi-cô ấn định là Năm Đời Sống Thánh Hiến và ngài đã gởi một tông thư đến tất cả những ai đang sống trong đời sống tận hiến. Trong bức thư, ngài nhắc nhở rằng: "Chúa Giêsu có còn là tình yêu thứ nhất và độc nhất, như chúng ta đã quyết tâm khi tuyên khấn không? Chỉ khi nào được như vậy, thì chúng ta mới có thể và buộc phải thương yêu trong sự thật và lòng lân tuất hết mọi người mà ta gặp trên đường, bởi vì chúng ta đã học biết nơi Người tình yêu là gì và yêu như thế nào: chúng ta sẽ biết yêu bởi vì chúng ta có chính trái tim của Người."
Thật vậy ngày tình nhân thì những người nam nữ thể hiện và bày tỏ tình yêu cho nhau. Tình yêu của họ cho dù mãnh liệt đến bao nhiêu thì cũng chỉ là tình yêu thu hẹp giữa hai cá nhân. Còn ngày đời sống thánh hiến cũng là ngày tình yêu, nhưng là thứ tình yêu giữa một người dâng mình cho Chúa với Chúa Giê-su, và điều này sẽ ảnh hưởng đến tất cả mọi người, vì tình yêu của Thiên Chúa thì không bao giờ thu hẹp và hạn chế. Liên kết với trái tim của Ngài đồng nghĩa với việc gắn bó với hết mọi người, bởi vì trong trái tim của Ngài ghi khắc hình ảnh của toàn thể nhân loại.
Đó là một áp lực và là một trọng trách, nhưng cũng là một niềm vui trong đời sống thánh hiến. Sống vì Chúa là sống cho mọi người. Sống trong tình yêu của Chúa cũng là sống với hết mọi người. Vậy thì làm sao có thể cô đơn hay bị cô lập? Sống đời sống thánh hiến đối với tôi như làm một dòng nước chảy ngang qua con sông cuộc đời. Nó sẽ cứ hòa nhập vào những biến cố thăng trầm trong cuộc sống, nó sẽ hiện diện ở những khúc quanh co của cuộc đời, có khi nó còn sẽ bị ô nhiễm bởi môi trường sống. Nhưng dòng nước thì vẫn luôn là dòng nước. Và sau khi nó đã làm xong sứ mệnh của nó trên đời, thì những giót nước sẽ tan biến rồi bay lên trời.
Bangkok, ngày 2.2.2015
Chuyện học tập
Tối nay mình phải thực hiện một bài thuyết trình trước các giáo sư và sinh viên trong khoa. Đề tài của bài thuyết trình của mình là "Sự gắn bó giữa con người và thiên nhiên trong sự đau khổ của kiếp luân hồi." Mình thuyết trình 30 phút. Sau khi thuyết trình xong, mình bị chất vấn hơn một giờ đồng hồ với hàng loạt câu hỏi đến từ các giáo sư trong hai khoa triết và tôn giáo học. Có một số câu hỏi khá hóc búa. Mình cố gắng moi óc để trả lời với kiến thức về Phật giáo mà mình có. Cuối cùng cuộc chất vấn cũng kết thúc. Mình trở về chỗ ngồi với tâm trạng hoang mang về hiệu quả của việc nghiên cứu của mình.
Tan lớp, mình bước ra khỏi giảng đường vào thang máy cùng những người khác, Sr. Emily trong khoa triết nói : - Chúc mừng cha vì bài thuyết trình tối hôm nay.
Mình bất ngời, nhìn seour nói: - Chắc chưa tới lúc để nhận được lời chúc mừng đâu seour à. Tôi còn nhiều bài thuyết trình nữa phải làm, mà thấy tối hôm nay có vẻ hóc búa quá.
Seour Emily trả lời: - Nhưng tôi thấy bài thuyết trình của cha hôm nay thật tốt. Cha đã nghiên cứu và trình bày rất sâu sắc.
Mình cảm ơn seour vì lời động viên cho mình. Thang máy xuống lầu một. Mình bước ra bên ngoài đi về hướng cổng trường để lấy xe đạp chạy về phòng. Mình đi cùng hướng với một thầy tu Phật giáo từ Miến Điện. Đang lúc hai người cùng đi thầy nói với mình: - Cảm ơn bài thuyết trình của cha. Tôi đã học hỏi được rất nhiều về đề tài của bài thuyết trình.
Nghe được lời phản hồi của vị tu sĩ Phật giáo, mình cảm thấy thật vui. Trước đó mình đã nhận được niềm vui từ lời phản hồi của một nữ tu Công giáo, nhưng niềm vui dường như được nhân đôi khi đến từ một vị tu trì Phật giáo.
Hai người đang đứng nói chuyện với nhau ở cổng nhà trường thì một người khác trong khoa triết đến và nói rằng: -Bài thuyết trình vừa rồi thật tốt. Cha hiểu rất nhiều về Phật giáo.
Mình nói: - Mà tôi thấy mọi người hỏi tôi nhiều thứ quá nên tôi e ngại rằng tôi đã chuẩn bị không tốt.
Ông ấy trả lời: - Cha đã thể hiện vai trò của mình rất thành công. Việc của họ là chất vấn. Và việc của cha là trình bày quan điểm.
Sau khi nhận được những phản hồi tích cực đến từ ba người đó, trong lòng cảm thấy thật nhẹ nhỏm. Những băn khoăn chợt tan biến trong phút chóc. Thật ra mình vẫn nhận ra những khuyết điểm và những điều chưa được nghiên cứu kỹ lưỡng trong bài thuyết trình của mình cần phải được khắc phục trong bài luận án ts. Nhưng dầu sao đi nữa bị chất vấn thật nhiều không hẳn là thất bại. Nó cũng là điều tốt giúp cho mình phải suy nghĩ và phân tích sâu sắc hơn để đưa ra một sản phẩm nghiên cứu chất lượng và ý nghĩa. Học hỏi là một hành trình, và những thách thức là phương tiện để thăng tiến về kiến thức lẫn suy tư.
Bangkok, ngày 29.1.2015
Subscribe to:
Posts (Atom)