Các sơ đến thăm, chia sẻ thức ăn, sứ vụ, niềm vui



Chiều hôm qua cộng đoàn Ngôi Lời ở Bankok tiếp đón 2 sơ thuộc dòng Thánh Tâm Thái Lan đến thăm – Sr. Kanlaya và Sr. Bang-on. Dòng Thánh Tâm Thái Lan là một dòng nữ được sáng lập bởi ĐGM Pierre Lambert de la Motte, cũng là vị sáng lập Dòng Mến Thánh Giá tại Việt Nam và Thái Lan. Mặc dầu anh em Ngôi Lời đã quen các sơ khá lâu, nhưng hôm qua là lần đầu tiên các sơ đến nhà. Lý do là vì cha Linh, người đã tình nguyện dạy tiếng Việt cho Sơ Băng-on hơn 6 tháng qua, đang chuẩn bị đi học ở nước ngoài nên các sơ muốn đến thăm trước khi cha lên đường.

Khi các sơ đến nhà lúc gần 4 giờ chiều, các sơ không đến tay không mà còn mang theo pizza và spaghetti mua từ một nhà hàng Ý để biếu các cha. Thế là các món ăn được dọn ra. Chị Ng. người giúp nấu ăn cho cộng đoàn cũng đang chuẩn bị những món ăn cho bữa tối nên cũng đặt ra bàn để mời các sơ cùng dùng bữa.

Trong khi đang dùng các món ăn Tây Việt lẫn lộn, các sơ chia sẻ thêm về kế hoạch của hội dòng Thánh Tâm muốn qua Việt Nam để lập cộng đoàn và tìm thêm ơn gọi, vì ơn gọi tại Thái Lan ngày càng khan hiếm trong khi mục vụ của các sơ cũng rất phong phú. Hội dòng của các sơ có một số trường học lớn ở vùng Bangkok cũng như ở Chiangmai. Ngoài ra hội dòng cũng hoạt động tích cực trong lĩnh vực bác ái xã hội và tham gia truyền giáo tại Campuchia.

Thoạt đầu, sơ Băng-on nhờ cha Linh dạy tiếng Việt là để đi Việt Nam. Tuy nhiên, kế hoạch này bị gián đoạn vì cộng đoàn ở Campuchia hiện đang thiếu nhân sự nên sơ sẽ qua đó phục vụ một thời gian. Kế hoạch bị thay đổi bất ngờ, sơ Băng-on cũng hơi hụt hẩng, nhưng dù sao thì ở Campuchia, đa số người Công giáo là gốc Việt Nam, nên sơ sẽ có rất nhiều cơ hội để học và trau dồi thêm tiếng Việt trong thời gian phục vụ ở đó.

Kế hoạch lâu dài cua Dòng Thánh Tâm vẫn là lập cộng đoàn ở Việt Nam. Vì thế, sắp tới khi cha Linh về Việt Nam để tiến hành làm thủ tục đi nước ngoài, hai sơ sẽ cùng đi với cha Linh để tham khảo về địa điểm có thể lập nhà dòng. Mình cũng gợi ý cho các sơ ngoài việc xem xét nơi để thanh lập cơ sở thì các sơ cũng nên thực hiện một chuyến đi đến những vùng miền bắc và trung nơi có nhiều ơn gọi tu trì để giới thiệu hội dòng với các bạn trẻ ở đó. Chắc chắn rằng với sự cởi mở và năng động trong hoạt động của hội dòng cũng sẽ thu hút được sự quan tâm của một số ơn gọi tiềm năng. Mình nới với các sơ trong tháng 9/2022 mình có chuyến đi công tác tại Việt Nam nên có thể giúp hướng dẫn các sơ nếu các sơ muốn đi vào dịp đó.

Ngoài việc chia sẻ về sứ vụ, trong bữa ăn cha Linh cũng tạo cơ hội cho học trò của cha thể hiện khả năng tiếng Việt bằng việc hát một số bài thánh ca trên máy karaoke như “Xin vâng”, “Lạy Thánh Giuse”, “Dâng Mẹ”, “Cầu xin Chúa Thánh Thần”… Mặc dù khi nói tiếng Việt, sơ Băng-on còn rất thiếu tự tin, nhưng khi hát thì sơ rất mạnh dạn và phát âm khá tốt. Vì sơ đã có sẳn khả năng về thanh nhạc nên việc thực hiện các bài tiếng Việt dường như không quá khó đối với sơ.

Mình cũng đã gặp gỡ các sơ Dòng Thánh Tâm nhiều lần trong những năm phục vụ tại Thái Lan và cảm thấy rằng các sơ luôn rất thân thiện, chuyên nghiệp, năng động và cởi mở. Mình hy vọng rằng các sơ sẽ sớm có cộng đoàn tại Việt Nam để giới thiệu ơn gọi của dòng với các bạn trẻ Việt Nam. Mình tin rằng trong tương lai nếu có một số bạn trẻ Việt Nam gia nhập Dòng của các sơ và đến Thái Lan phục vụ, họ sẽ có những trải nghiệm rất thú vị trong đời sống ơn gọi. Mình sẽ tiếp tục khuyến khích và hỗ trợ các sơ cách nào có thể để giúp cho kế hoạch của hội dòng được trở nên hiện thực.

Bangkok, ngày 31.5.2022


"Làn sóng" mua dầu gió Thái Lan



Có một thời mình chuyên mua dầu gió Thái Lan để tặng gia đình và người quen ở Mỹ, Úc và Việt Nam. Sau khi được mình giới thiệu loại dầu thảo dược này mà người Thái gọi là “dầu vàng” (nám mằn lưởng) vì nó có màu vàng, nhiều người cũng nhờ mình mua thêm để dùng hoặc làm quà biếu cho người khác. Thực ra trên thị trường có hàng chục hiệu "nám mằn lưởng" với những màu sắc và mùi vị khác nhau tùy theo công thức của nhà sản xuất dầu. Nhưng nói chung thì loại dầu này dùng để điều trị các triệu chứng như nhức mỏi, sâm soàng, chóng mặt...tương đương với dầu xanh quen thuộc với người Việt Nam.

Tuy nhiên, bốn năm năm qua mình không còn mua dầu này nữa và cũng không có ai nhờ mình mua. Rồi bổng nhiên vài tuần trước, cha Tr. ở Úc gọi điện thoại cho mình trên ứng dụng LINE nói rằng, ngài sắp qua Thái Lan có công chuyện, muốn nhờ mình đặt mua một số dầu gió để làm quà cho người thân ở Việt Nam và Úc. Thế là mình lục lại số điện thoại của người sản xuất loại dầu này – một gia đình người Công giáo – để liên lạc đặt mua dầu cho cha Tr.

Sau nhiều năm không mua dầu nên giá cao hơn trước 100 baht/1 gói (12 chai), nhưng chị Jitthima, người bán dầu nói rằng bán cho cha với giá ưu đãi, không tính tiền gửi. Chỉ sau khi đặt mua dầu vài ngày thì hàng đã được giao tại nhà – cũng loại chai cao cao tròn tròn như trước. Trên chai có dán một tờ giấy liệt kê các triệu chứng mà loại dầu này có thể giúp làm thuyên giảm. Về mặt thiết kế thì trên chai không có gì bắt mắt cả. Chỉ ai đã từng sử dụng dầu thì mới biết chất lượng nó như thế nào. 

Chỉ ít ngày sau khi dầu của cha Tr. tới thì mình nhận được cú điện của cha V. liên lạc qua ứng dụng Messenger nói rằng nhờ mua thêm 7 gói rồi gửi cho cha Tr mang qua Úc. Thế là mình gọi cho cô Jittima đặt dầu lần hai. Rồi chỉ sau khi nhận được “đơn đặt hàng” từ cha V. một ngày thì mình lại nhận được tin nhắn từ một cô chị họ ở Mỹ. Chị H. nói rằng dầu gió Thái Lan cả nhà ở Mỹ và Việt Nam đều dùng, nhưng hết rồi mà nhờ người tìm mua ở các cửa hàng Thái Lan không thấy. Hai đứa con của chị H. sinh ra lớn lên ở Mỹ mà ngày nào đi học cũng phải có chai dầu trong cặp sách để thoa mỗi khi đau đầu hay cảm thấy mệt. Mình nói với chị H. là hiệu dầu này không có bán trên thị trường mà phải đặt mua trực tiếp từ gia đình sản xuất. Chị H. nhờ mình mua số lượng nhiều rồi gửi về Việt Nam. Sắp tới chị H. có chuyến đi Việt Nam sẽ lấy dầu đem về Mỹ. Mình hỏi chị H. muốn đặt mua bao nhiêu gói. Chị H. bảo muốn mua 25 gói! Thêm một lần nữa mình lại gọi điện thoại cho chị Jittima nói muốn đặt thêm hàng cho người bà con.

Mình cứ nghĩ “làn sóng” mua dầu gió thảo dược đã kết thúc. Nhưng vẫn chưa. Cha Linh ở Bangkok gần tới có chuyến về quê để lo công việc cá nhân nên cũng muốn mua dầu để biếu cho gia đình và người thân. Thế là cha Linh mua thêm 20 gói nữa. Hôm nay 10 gói đã được giao, còn thêm 10 gói sẽ được giao trong nay mai.

Không ngờ dầu gió Thái Lan được nhiều người ưa chuộng như vậy. Có người nói rằng từ ngày làm quen với loại dầu này họ không còn đụng tới dầu xanh hiệu con ó nữa. Mình không có nhiều kinh nghiệm sử dụng dầu xanh. Tuy nhiên, sau nhiều năm ở Thái Lan thì mình cũng thấy rằng đất nước này sản xuất nhiều sản phẩm thảo dược khá tốt, trong đó có loại “dầu vàng” mà một số người Việt Nam ngày nay cũng đã biết tới.

22/05/2022



Đi về nơi không xa


Hôm nay mình đã lái xe đến thị trấn Sriracha thuộc tỉnh Chonburi cách Bangkok khoảng hơn 100km về phía đông nam. Mình đến đây vì ngày mai mình sẽ tham dự chương trình tĩnh tâm của Giáo phận Chanthaburi trong vai trò người thuyết trình về đề tài “Sự sáng tạo trong mục vụ trong và sau thời kỳ đại dịch Covid-19”. Mình sẽ có hai bài nói chuyện xoay quanh đề tài này. Việc chuẩn bị các bài nói chuyện cũng không quá khó vì nội dung chủ yếu dựa trên nội dung trong tập sách tiếng Anh về mục vụ trong thời đại dịch mà mình đã phát hành năm 2021. Tuy nhiên, mình phải chuyển các nội dung quan trọng trong bài nói chuyện qua tiếng Thái vì mình sẽ thuyết trình hoàn toàn bằng tiếng Thái.

 

Mình đến Sriracha lúc 12g trưa và nhận phòng ở một khách sạn nhỏ gần trung tâm mục vụ của GP để tiện cho việc đi lại vào ngày mai. Tuy nhiên, mình đã rời khỏi nhà dòng từ sáng hôm qua vì nhân dịp chuyến đi công tác này, mình cũng bỏ ra thêm vài ngày để nghỉ ngơi một mình. Hôm qua, sau khi rời khỏi nhà thì dọc đường mình ghé qua một phòng gym để tập thể dục khoảng một tiếng đồng hồ trước khi tiếp tục lên đường tới thị trấn Bangsaen, một thị trấn dọc bờ biển không quá xa từ Bangkok. Khi tới nơi cũng đã 12g trưa nên mình ghé qua ăn kuaytieu (một món phở quen thuộc tại Thái Lan) và uống cà phê ở một quán nhỏ bên đường. Ăn trưa xong, mình check-in ở một nhà trọ nhỏ tại Bangsaen và nghỉ ngơi ở đó cho tới sáng hôm nay. Khoàng hơn 7g sáng thì mình rời khỏi nhà trọ, lái xe tới một phòng gym ở trong thị trấn để tập thể dục rồi tiếp tục lên đường tới Sriracha.

 

Sau khi làm việc trong phòng khách sạn vài tiếng đồng hồ thì khoảng 4g chiều, mình quyết định lái xe tới một nhà hàng dọc bờ biển Sriracha để ăn tối và hóng gió. Quán có cái tên rất thú vị là “Quán hóng gió xem đảo”. Mình đang viết những dòng chữ này khi đang ngồi tại quán. Biết rằng nếu đi một mình thì sẽ không ngồi được lâu nếu không có gì làm nên mình đã đưa máy vi tính đi để làm việc cùng lúc thưởng thức không khí của vùng biển về chiều. Biển Sriracha không có tiếng là đẹp nên không có nhiều khách du lịch. Vì thế không khí trong phố và ở biển tương đối yên tỉnh. Biển cũng không có bãi tắm nào lớn nên không thu hút được nhiều du khách như Pattaya cách đây khoảng 30km hoặc Bangsaen.

 

Thái Lan đã bước vào mùa mưa nên những ngày qua, ngày nào cũng có những cơn mưa lớn nhỏ đổ xuống trong vùng. Vì thế trời chiều nay rất nhiều mây đen và mây xám. Chỉ ở gần chân trời nơi mặt trời đang chuẩn bị lặn thì có một vùng sáng để cho mọi thứ không xem quá ảm đạm. Cách bờ biển không xa có rất nhiều thuyền bè đang chuẩn bị ra khơi đánh cá vào ban đêm. Từ chỗ mình đang ngồi nhìn ra thì phong cảnh ấn tượng nhất là một chiếc cầu dài khoảng vài trăm mét nối đất liền với một hòn đảo bé tí có tên là Ko Lòi (Đảo nổi). Ở trên đảo này từng có một số quán ăn/nhậu bình dân, nhưng bây giơ chính quyền đã dẹp đi để làm sạch cảnh quan. Hiện nay trên đảo này chủ yếu có hai thứ quan trọng, đó là bến thuyền đưa du khách ra Đảo Srichang và một ngôi chùa theo kiến trúc Trung Quốc.

 

Khi mình bước vào nhà hàng thì nó vẫn còn rất trống, chỉ có một gia đình đang ngồi ăn các món hải sản. Vì trời mát mẻ, không có nắng nên mình yêu cầu ngồi ở một bàn màu trắng ngoài trời. Nhân viên quán nói ngồi ngoài trời có thể bị mưa, nhưng mình nói không sao. Nếu mưa thì mình sẽ dọn vào trong. Đến bây giờ thì trời vẫn chưa có dấu chỉ mưa. Gia đình đang ngồi ăn khi mình vào cũng đã ăn xong và đã rời khỏi nhà hàng. Một số thực khách khác cũng đã tới và họ cũng ngồi ở các bàn trắng ngoài trời như mình.

 


Đi ăn một mình nên việc gọi thức ăn cũng hơi khó vì gọi nhiều sẽ ăn không hết, mà gọ ít thì ngại nhân viên nhà hàng. Cuối cùng mình kêu hai món gỏi – một món gỏi đu đủ và một món gỏi hàu. Đến vùng biển nên ít nhất phải có một món đồ biển cho phù hợp với cảnh quan. Thường các món gỏi Thái Lan rất cay. Món gỏi đu đủ mình có nhắc nhân viên là cay “trung bình”, nhưng đến món gỏi hàu thì mình quên nói nên khi dọn ra thấy trên đĩa toàn ớt màu đỏ xen lẫn với hàu và sả. Ở Thái Lan đã trên 15 năm nên mình đã tập ăn cay được. Vì thế, cho dù quên bảo nhà bếp làm bớt cay những đã lỡ gọi rồi thì vẫn giải quyết được những gì trên dĩa.

 

Mình chụp hình cảnh ngồi ở nhà hàng cạnh bờ biển gửi cho một số bạn trẻ qua FB Messenger tại Bangkok thì bị khiển trách là cha đi mà không rủ. Thực ra chuyến đi này kết hợp với công việc nên mình có muốn thì cũng không tiện rủ ai đi cùng. Nói về đi du lịch thì mình cũng thuộc dạng người không thích đi du lịch cho lắm. Mình rất ít khi đi đâu đó chỉ với mục đích du lịch. Thường mình kết hợp việc du lịch hay tham quan với một chuyến đi công tác cho dù là trong nước Thái hay ở nước ngoài. Nhờ vậy mà mình cũng biết được nhiều nơi và có nhiều trải nghiệm về một số nơi nổi tiếng trên thế giới.

 

Với công việc của mình hiện nay thì cũng may là cho dù mình đi đâu thì vẫn có thể làm được nếu biết sắp xếp thời giờ và biết kiểm soát bản thân. Việc biên tập chỉ cần có máy vi tính thì ở đâu đều làm được nếu có đủ tập trung vào công việc. Tuy nhiên, mấy ngày này thì mình tạm gác qua công việc biên tập để chuẩn bị cho bài thuyết trình vào ngày mai. Mình muốn làm tốt công việc thuyết trình vì ít nhiều thì mình vẫn là đại diện cho thành phần linh mục Việt Nam đang phục vụ tại Thái Lan. Những gì mình làm cũng phần nào ảnh hưởng đến tiếng tăm của các linh mục Việt Nam ở đây. Nên mình luôn muốn chứng mình cho Giáo hội địa phương thấy khả năng và nhiệt huyết của các linh mục người Việt, cho dù đó là Việt kiều Mỹ hay người Việt trong nước. Ngoài ra mình cũng muốn giới thiệu cho các linh mục địa phương biết thêm về Dòng Truyền giáo Ngôi Lời của mình mà tại Thái Lan vẫn còn rất nhỏ bé, nhiều người chưa biết đến.  Và dĩ nhiên điều quan trọng trên hết vẫn là nội dung mà mình muốn truyền đạt qua các bài thuyết trình. Đối với một người làm công tác nghiên cứu và giảng dạy thì không có gì quan trọng hơn là giúp người khác thấu hiểu những điều mà mình đã nhận ra trong quá trình nghiên cứu và suy tư. Và mình rất vui khi có người muốn đọc hoặc lắng nghe về những gì mình muốn chia sẻ.

 

Sriracha, Chonburi, ngày 9.5.2022