Trở lại Bangkok


Mình đến Bangkok sáng nay trên một chuyến tau đêm. Mình lên tàu ở Udon Thani lúc 7h30 tối và đến Bangkok khi đã 8h sáng. Mình mua vé giường nằm nên ngủ được. Sáng đến đây không thấy mệt. Đi tàu cũng tiết kiệm được tiền. Vé tàu là 630 baht, đó là đã bớt đi 109 baht vì là linh mục. Đây cũng là lần đầu tiên mình ngồi xe lửa tại Thái Lan. Tàu lửa nhìn không mấy sang trọng, nhưng cũng thoải mái. Mình đi tàu lửa tiết kiệm gấp ba lần so với đi máy bay. Không chỉ vé tàu rẻ hơn, mà đường từ ga xe lửa đến nơi nghỉ cũng gần hơn nhiều so với sân bay.

Lần này mình đi Bangkok có hai mục đích. Mục đích thứ nhất là lo giấy tờ thị thực ở lại Thái Lan. Nhìn qua nhìn lại mà bây giờ visa một năm của mình đã gần hết hạn và mình phải đang tranh thủ để xin gia hạn. May là có anh Ko, là một nhân viên của Hội Đồng Giám Mục Thái Lan chạy lo giấy tờ hộ nên cũng thấy yên tâm. Luôn tiện ở Bangkok mình sẽ gặp cô Oy để bàn với cô về cây đàn organ mà một người giáo dân đã cúng cho nhà thờ của mình. Bây giờ có đàn rồi, việc quan trọng là làm thế nào để đưa đàn đến tận Nong Bua Lamphu. Việc chuyên chở cũng không phải là một điều đơn giản.

Mục đích thứ hai cho chuyến đi Bangkok lần này là để đón tiếp một đoàn người thân đến từ Mỹ và Bangkok. Đó là hai cha Khiên, cha Trọng, và gia đình cũng như bạn bè của chị Liên ở Sài Gòn. Đoàn đi du lịch Thái Lan 5 ngày 4 đêm, ở Bangkok và Pattaya. Hai nơi này không xa lạ gì đối với mình, nhưng mình cũng đăng ký tour để được gặp gỡ các cha cũng như chị Liên và những người khác.

Trước khi chị Liên đến Bangkok thì hỏi mình muốn chị mang gì qua cho mình từ Việt Nam. Mình bảo mình muốn cà phê và trà Việt Nam. Chị Liên bảo xe mua cho mình cà phê loại tốt, còn trà thì trà bắc. Mình cũng rất thích uống trà bắc. Vừa rồi chị Liên đi Hà Nội một thời gian để lo công việc nên luôn tiện mua cho mình trà Thái Nguyên.

Trong khi chờ đoàn đến Bangkok và sẽ đi theo với đoàn thì mình tạm thời ở nhờ trong giáo xứ Dòng Chúa Cứu Thế, nơi mà mình đã ở trong thời gian 8 tháng lưu lại ở Bangkok để học tiếng Thái. Cha xứ ở đây bảo với mình và cha Trực là lúc nào đến Bangkok mà cần chỗ ở thì cứ gọi cho thư ký đặt phòng, không cần phải xin phép cha. Nếu có phòng thì lúc nào đến ở cũng được.

Tuần này mình vắng mặt cũng may là có cha Trực lên coi xứ hộ. Cha Trực cũng đã hoàn tất chương trình học tiếng Thái và sẽ bắt đầu thời gian thực tập sau khi mình trở lại Nong Bua Lamphu. Hai anh em đang hy vọng rằng sau này sẽ được Đức giám mục đồng ý cho ở và làm việc với nhau để xây dựng giáo xứ Nong Bua Lamphu trở nên một giáo xứ sinh động hơn.

Trở lại Bangkok, thành phố không gì đổi mới. Đường xá vẫn đông đúc chật hẹp. Giao thông ùn tác suốt ngày. Trên đường người ta đi qua đi lại với bao nhiêu việc phải làm. Quảng cảnh ngột ngạt khó chịu. Có lẽ mình đã quen với không khi thông thoáng của tỉnh nhỏ nơi mình ở hiện nay chăng?

Bangkok, ngày 3.7.2008

No comments: